“Ê, Trì Thác, đó chẳng phải bạn thân của cậu sao?” Bạn cùng bàn là một cậu thiếu niên trông trưởng thành sớm, để vài sợi râu tượng trưng cho vẻ từng trải, dùng khuỷu tay chọc nhẹ vào nam sinh bên cạnh đang cúi đầu làm bài thi, hạ giọng nói: “Sao cậu ấy lại chạy bộ dưới trời nắng thế kia? Bọn họ lớp 11, lên lớp 12 rồi mà vẫn còn bị phạt kiểu này sao?”
Trì Thác bị gọi tên ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, gương mặt không có biểu cảm gì, lại tiếp tục cúi xuống làm bài thi.
Buổi học tự học chiều mùa hè, bạn cùng bàn rõ ràng không phải kiểu người ngồi yên được, cậu ta xê dịch ghế lại gần Trì Thác hơn: “Hồi trước không phải hai người rất thân sao, sao hai năm nay lại cạch mặt nhau rồi?”
Khuôn mặt trưởng thành sớm với hai cái mụn tuổi dậy thì của cậu bạn lộ ra vẻ hóng hớt đầy phấn khích: “Thật giống lời đồn ghê, hồi cấp hai hai người yêu nhau, lên cấp ba thì chia tay rồi đúng không?”
Trì Thác liếc cậu ta một cái.
Nụ cười trên mặt bạn cùng bàn cứng lại một giây, cậu ta có chút khó chịu gãi mũi: “Tớ chỉ đùa một chút thôi mà, không cần nhìn người ta bằng ánh mắt đó đâu.”
Cậu ta từng bị Trì Thác đánh.
Lý do cũng vì cô bạn thân xinh đẹp của Trì Thác. Có lần cậu ta thấy cô bạn thân ấy đi qua cửa lớp, không kìm được huýt sáo một tiếng, nói câu: “Ngực này, chân này, eo này.” Chỉ mới vậy thôi, câu cảm thán phía sau còn chưa kịp thốt ra đã bị Trì Thác đấm một phát vào bụng.
Bữa tối hôm qua đều nôn sạch.
Lúc đó Trì Thác cũng nhìn bằng ánh mắt như vậy.
Cậu ta vẫn nhớ rõ lời Trì Thác nói khi đó: “Giữ mồm miệng sạch sẽ.”
Thật ra cậu ta còn chưa kịp nói gì bậy bạ. Mặc dù trong lòng thì đúng là nghĩ thế thật. Vì vậy cậu ta chỉ rêи ɾỉ vài tiếng, cũng không làm lớn chuyện.
Chủ yếu là do Trì Thác vốn không phải người dễ chọc vào. Anh luôn học vật lộn tự do. Lúc học lớp 11 từng có lần chạm trán với một nhóm côn đồ ở cổng sau trường, anh một mình đánh gục bốn người bên kia. Bọn kia đều nằm dài dưới đất còn anh thì chỉ bị thương nhẹ.
Đoạn video giám sát được trích xuất chứng minh đối phương hoàn toàn sai. Anh được ghi nhận là hành động chính nghĩa, vì bốn tên côn đồ đó đang trấn lột học sinh trường anh.
Hơn nữa Trì Thác là người có chút gì đó lạnh lẽo, không giống như cậu bạn để râu ra vẻ già dặn. Anh không cần để râu cũng có thể dọa được người khác. Rõ ràng gương mặt trắng trẻo, nhìn khá đẹp trai nhưng lại khiến người ta sợ hãi.
Bình thường anh không nói nhiều nhưng khi có chuyện không vừa ý thì ánh mắt đen thẫm luôn nhìn chằm chằm vào người ta.
Bạn cùng bàn xê ghế về chỗ ngồi của mình, ngượng ngùng không nói thêm gì nữa.
Trì Thác đứng dậy, xin phép ra ngoài đi vệ sinh. Trước khi đi, anh lại nhìn ra ngoài cửa sổ một lần.
Lớp 12 của Nhất trung Vọng Thành chiếm hai tầng lầu, ban 2 nằm ở tầng 5. Có một nhà vệ sinh ở góc tầng không có cửa sổ, không thông gió. Những ngày nắng nóng như thế này hiếm có người sử dụng. Trì Thác đi vào, lấy chiếc điện thoại trong túi quần ra, gửi một dấu hỏi cho người được ghim ở đầu danh bạ.