Vạn Nhân Mê Kiều Mềm Trong Thế Giới Lính Gác Dẫn Đường

Chương 8: Ra viện

Nửa tiếng sau.

Y tá mang tới một bộ đồ sạch sẽ, là một chiếc váy mang phong cách tiểu thư quý tộc. Váy vàng nhạt pha nền trắng, viền ren xinh xắn, phối màu tươi sáng, chân váy nhiều tầng xếp lớp, vừa ngọt ngào lại vừa tao nhã.

Không hổ là con gái quý tộc, Vưu Lị đoán đây hẳn là phong cách ăn mặc thường ngày của nguyên chủ.

Không biết là người nhà nguyên chủ chuẩn bị, hay là y tá dựa theo phong cách thường ngày của cô ta mà chọn ra.

Vưu Lị nghiêng về khả năng thứ hai hơn, vì những ngày nằm viện vừa rồi hình như chẳng có người nhà nào đến thăm. Tuy cũng không loại trừ khả năng thủ trưởng đã phong tỏa thông tin.

Một người dẫn đường cấp A có cảm giác tinh thần cao nhất bị thương, đối với A07 hiện tại chắc chắn là cú sốc không nhỏ. Nếu tin tức đó lan đến tai dân thường, e là sẽ gây ra hoảng loạn không đáng có.

Vưu Lị đoán chuyện cô bị thương hiện đang được kiểm soát nội bộ trong Tháp.

Dù thế nào, trong thời đại thảm họa này mà còn có thể mặc váy đẹp tinh xảo như thế, nói sao thì cũng chứng minh một điều nguyên chủ rất được coi trọng.

Đối với Vưu Lị mà nói, đây là một điều tốt.

Hơn nữa, váy này thật sự đẹp quá trời luôn!

Thời đại thảm họa, bất trắc có thể đến bất cứ lúc nào. Nếu thật sự đến lúc đó ai mà không muốn chết đi trong dáng vẻ xinh đẹp nhất?

Ít nhất thì cô muốn.

Vưu Lị bước vào buồng tắm trong phòng bệnh, tắm rửa, thay váy, lại còn soi gương tự ngắm nghía một hồi, sau đó mới xách túi thuốc rời khỏi phòng bệnh.

Hành lang bệnh viện không ngoài dự đoán mang phong cách công nghệ, đồng bộ với nội thất trong phòng bệnh của cô.

Tường trắng ngà, vật liệu giống như trong khoang tàu vũ trụ trong phim khoa học viễn tưởng, trần nhà có những dải đèn xanh lam trôi chảy như dòng nước, mộng ảo mà tĩnh lặng.

Đây là lần đầu tiên Vưu Lị bước ra khỏi phòng kể từ sau khi xuyên sách.

Cả hành lang yên ắng đến mức đáng ngờ, cứ như cô một mình bước vào đường hầm thời gian, xuyên tới nơi đây. Mãi đến khi đứng trên nền gạch hành lang, cảm giác đang sống trong thế giới tương lai mới thật sự hiện rõ.

Với tư cách là người chơi theo trường phái giữ mạng, Vưu Lị thấy mình cần quan sát và hiểu rõ môi trường xung quanh.

Cô không định đi thang máy, mà tính đi cầu thang bộ xuống hai tầng dưới để dạo quanh trước.

Tầng hiện tại hình như là khu điều trị đặc biệt nặng, có lẽ vì chi phí vận hành thiết bị quá cao nên bình thường chỉ có vài phòng mở cửa.

Vưu Lị đi đến bàn y tế, phát hiện cô y tá mấy ngày qua vẫn luôn chăm sóc cô hôm nay cũng không có ở đó.

Thoáng chốc, cô có cảm giác như tầng này là khu chuyên biệt dành riêng cho cô vậy.

Giờ cô ra viện rồi, những người khác được tan ca?