Ta Dựa Vào Ấp Trứng Để Phi Thăng Làm Đế Hậu

Chương 7.2

Sóc Duyệt đồng thanh hô lớn: "Dừng tay!"

Nhưng đã muộn, roi của Thu Văn đã vung mạnh về phía Sầm Vũ, không kịp ngăn lại.

Nếu bị trúng roi này, đừng nói là phàm nhân không có pháp lực, ngay cả người tu chân cũng phải mất nửa cái mạng.

Khi roi sắp chạm đến Sầm Vũ, đột nhiên, từ trong tay áo cậu chui ra thứ gì đó, nó lớn dần và dài ra, quấn chặt lấy cây roi, đồng thời xoay đầu roi sang hướng khác, văng sang bên cạnh.

Thứ gì vậy?

Thu Văn vung roi muốn hất thứ đó ra, còn định nhân cơ hội một đòn hai mục tiêu, vừa gϊếŧ chết Sầm Vũ vừa tống khứ thứ kia, nhưng bị La Bồng Thiên Vương kịp thời nắm lấy cổ tay.

"Sao có thể ra tay gϊếŧ người với một phàm nhân như vậy?"

La Bồng Thiên Vương giận dữ quát: "Thu Văn!"

Con rồng nhỏ quấn trên roi lập tức bay về bên cạnh Sầm Vũ, một nửa bám sau lưng cậu, đầu ngẩng lên tựa trên vai cậu, nửa ẩn nửa hiện, vì nó nhỏ bé nên vẫn có chút sợ hãi.

Sầm Vũ thì không sợ. Cậu nhanh chóng nhận ra tình hình, biết rằng ở đây không phải Thu Văn là người quyết định.

Hai người kia dường như không cùng phe với Thu Văn.

Biết vậy, Sầm Vũ lên tiếng: "Có phải có hiểu lầm gì không?"

Quả nhiên, trong ba người, một thanh niên áo trắng mặt mũi khôi ngô lịch sự nói: "Xin lỗi vì đã làm ngươi hoảng sợ. Chuyện là thế này..."

Nhưng khi nhìn thấy sinh vật nhỏ trên vai Sầm Vũ, Sóc Duyệt lập tức khựng lại: "Ơ..."

Lúc này Thu Văn gào lên: "Là giao long! Hắn chắc chắn có liên hệ với tộc giao!"

Giao long?

Sầm Vũ nghiêng đầu nhìn sinh vật nhỏ trên vai mình, nó cũng nghiêng đầu lại, chớp chớp đôi mắt đen láy.

Nhìn cảnh đó, trong mắt Sóc Duyệt và La Bồng Thiên Vương, tình hình bỗng trở nên phức tạp.

Ai cũng biết, vì một số lý do, tộc giao và Long Thần không hòa hợp với nhau.

Giờ đây, một phàm nhân bị nghi ngờ ăn cắp trứng rồng, lại còn dính dáng đến tộc giao...

Chẳng lẽ tộc giao biết trước Long Thần sẽ thức tỉnh, nên cố ý câu kết với phàm nhân này để trộm trứng rồng?

La Bồng Thiên Vương không để ý đến Thu Văn nữa, nghiêm nghị nhìn Sầm Vũ: "Ngươi là kẻ trộm trứng rồng?"

Sầm Vũ: Trứng rồng?

La Bồng Thiên Vương giậm mạnh một bước, đất trời rung chuyển: "Nếu đúng là ngươi, mau giao ra ngay!"

Sầm Vũ: Anh bạn, anh đang nói gì vậy?

Sầm Vũ phần nào đoán được thân phận của ba người này, cũng không muốn mất mạng một cách oan uổng, liền nói ngay: "Ta không lấy, ta không phải, ta không làm!"

La Bồng Thiên Vương đã triệu hồi Tháp Trấn Yêu.

Tháp vừa xuất hiện, gió nổi mây vần. Thu Văn đứng phía sau La Bồng, sắc mặt âm trầm. Áo bào của Sóc Duyệt phồng lên trong gió, hắn giơ tay ngăn lại: "Thiên Vương, chờ đã!"

Nhưng La Bồng không thấy cần phải chờ nữa.

Nếu có sự can thiệp của tộc giao, đây là chuyện trọng đại, thà gϊếŧ nhầm còn hơn bỏ sót.

Phàm nhân này thoạt nhìn không đơn giản, để tránh hậu họa, chi bằng trấn áp trước, mang về Thiên đình để Thiên Quân thẩm vấn trực tiếp.

Giữa cơn cuồng phong, Sầm Vũ khuỵu gối, gắng giữ thăng bằng, tay cậu bảo vệ sinh vật nhỏ, trong lòng thầm rủa.

*Thu Văn đúng là đồ tai họa, lúc trước lại còn lén lút tặng cho mình "quả bóng" đó. Chẳng tốt lành gì!

Trứng rồng?*