Bia Đỡ Đạn Vạn Người Ghét Dựa Vào Tiếng Lòng Để Sửa Đổi Truyện Máu Chó

Chương 2

Người đàn ông đưa mắt lướt qua Ôn Từ một lượt, khẽ cười nhạt, sau đó quay đầu, ánh nhìn khóa chặt vào Kỷ Nguyên, không kiên nhẫn nói:

“Quý Nguyên, em lại định chơi trò gì nữa đây? Chỉ là bảo em trong chương trình giải trí chăm sóc A Bùi một chút thôi mà. Cần gì phải giận dỗi, không trả lời tin nhắn của cậu ấy, khiến cậu ấy mất mặt như vậy?”

Quý Nguyên hơi mím môi, muốn nói gì đó nhưng không biết mở lời thế nào. Một người trưởng thành độc lập như anh ta, chẳng lẽ đến quyền không trả lời tin nhắn cũng không có?

Ôn Từ đứng sững tại chỗ, một lúc không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đây là tình huống gì vậy?

Hệ thống lúc này bất ngờ nhập vai kẻ chuyên diễn giải, với giọng điệu sâu sắc giải thích:

“Chú ý nhé, mỹ nam dịu dàng trước mặt tên là Quý Nguyên, còn người đối diện cậu ta tên là Lâm Qua, là anh kế của anh ta.

Hai người không chung hộ khẩu, nhưng Lâm Qua lại luôn không ưa người em trai hờ này. Để làm nhục đối phương, Lâm Qua quyết định biến Quý Nguyên thành tình nhân của mình.

Nhưng trong quá trình đó, hai người lại nảy sinh tình cảm thực sự, chỉ là Lâm Qua không chịu thừa nhận tình cảm của mình. Hai người sau đó trải qua đủ kiểu ngược luyến mới có được cái kết hạnh phúc!”

Âm thanh điện tử đột ngột vang lên khiến tâm trạng buồn bã của Quý Nguyên ngưng lại. Anh nhìn xung quanh, muốn xem ai đang phát bài viết máu chó này, nhưng không thấy gì ngoài việc Ôn Từ đứng đó thẫn thờ.

Quý Nguyên lập tức quay đầu đi, không muốn nhìn thêm nữa. Có vẻ gần đây anh ta quá mệt mỏi, thức đêm đến mức sinh ảo giác.

Ôn Từ cũng bị lời bình của hệ thống làm giật mình, một thể loại văn chương quá sức hiếm gặp, vậy mà lại giống hệt tiếng mẹ đẻ của mình! Dưới lời mời của hệ thống, cậu và nó cùng lật xem lại lịch sử tình cảm giữa Quý Nguyên và Lâm Qua.

Lâm Qua đứng một bên, thấy ánh mắt trao đổi của Quý Nguyên và Ôn Từ, như hiểu ra điều gì. Hắn ta bật cười lạnh lùng, chỉ tay về phía Ôn Từ, giọng đầy hung hăng: “Sao? Đây là người tình mới của em đúng không? Bảo sao em giờ cứng rắn thế, hóa ra là tìm được kim chủ mới rồi hả?”

Quý Nguyên sực tỉnh, đôi mắt lập tức đỏ hoe vì tủi thân: “Lâm tổng, không phải như vậy đâu, tôi và cậu ấy chỉ là đồng đội. Ngài, ngài đừng hiểu lầm...”

Quý Nguyên sống nhờ ở nhà họ Lâm, Lâm Qua luôn lấy cớ mẹ của Quý Nguyên sống trong nhà họ Lâm, còn anh ta và em gái được ăn học nhờ nhà họ để tấn công và kiểm soát anh ta. Hơn nữa, Lâm Qua cực kỳ thích kiểm soát, không cho anh ta nói chuyện với người khác giới, cũng không được giao tiếp với người cùng giới.

Chỉ vì chiều nay anh ta tập nhảy một buổi mà không trả lời tin nhắn, Lâm Qua đã đến tận công ty, trước mặt đồng đội làm nhục anh ta.

Ôn Từ nhìn dáng vẻ cẩn thận của Quý Nguyên, kết hợp với những lời lẽ ngược đời của Lâm Qua, tức đến mức suýt ngã ngửa.

[Anh ta bị làm sao vậy? Bản thân thì suốt ngày gặp lại bạn trai cũ, rõ ràng là đồ dưa leo thúi, vậy mà còn dám yêu cầu Quý Nguyên không được nói chuyện với người khác! Anh ta mỗi ngày đưa Quý Nguyên bao nhiêu tiền mà dám kiêu ngạo thế? Đến tỷ phú cũng không dám làm vậy đâu!]

Quý Nguyên không biết phải giải thích thế nào, chỉ nghe thấy giọng nói của Ôn Từ cùng một âm thanh điện tử vang lên. Anh ta đứng ngẩn ra, chậm rãi nhận ra dường như Ôn Từ không hề mở miệng. Còn âm thanh điện tử đó là từ đâu ra?

Hệ thống phấn khích như tìm được tri kỷ, trời biết trước đây những ký chủ khác của nó không ai thích tán chuyện, cũng chẳng thích cà khịa, nó ăn dưa một mình nhàm chán biết bao nhiêu.

“Anh ta đúng là keo kiệt, cả ngày lấy cớ đã trả 30.000* học phí cho Quý Nguyên để thao túng anh ấy. Hơn nữa mỗi tháng chỉ đưa anh ấy 3000** phí bao nuôi!”

*Khoảng 100 triệu VNĐ.

**Khoảng 10 triệu VNĐ.

[Bao nhiêu???] Ôn Từ trợn mắt.

Đây là số tiền bao nuôi khổng lồ tận ba nghìn đồng cơ đấy!

[Cậu chắc đây là bá tổng? Tôi thấy là tạp chủng thì đúng hơn!]