Ta Thịnh Hành Hai Giới Tinh Tế Tu Chân

Chương 25

Người máy nhỏ thực sự rất hữu ích, một con đi hái một quả linh quả, một người một thú ăn không hết, huống hồ chúng nó không thể chỉ hái một quả. Người máy nhỏ không có dấu hiệu sinh mạng nên không làm linh thú chú ý, có thể đến bất cứ đâu, hái được cả những linh quả quý hiếm mà Mộc Chú Nhu và Wu Wu không hái được.

Mộc Chú Nhu và Wu Wu ngồi trên bãi cỏ, trước mặt bọn họ là một chiếc lá to hơn cả hai cộng lại. Mấy người máy nhỏ lần lượt giao hàng, có con còn giao hơn một lần, chiếc lá to trước mặt bọn họ dần dần chất đầy đủ loại linh quả.

Cảm giác ngồi hưởng thụ thành quả… quả thực rất tuyệt.

Bọn họ vui vẻ thưởng thức, đây là lần đầu tiên bọn họ bọn học được chăm sóc như vậy, trước đây bất kể thứ gì cũng đều phải tự mình giành lấy.

"Đây là…" Mộc Chú Nhu cầm lên một quả linh quả trắng trong suốt, sau khi quan sát kỹ thì phấn khích thốt lên: "Là Quả Dũ Sinh!"

"Wu Wu!" Wu Wu cũng nhận ra.

Quả Dũ Sinh đúng như tên gọi của nó, là loại linh quả cực phẩm dùng để chữa trị trọng thương. Khi được một đại sư luyện đan đỉnh cấp kết hợp với các loại linh dược khác, có thể luyện chế thành Dũ Sinh Đan, thậm chí còn có khả năng tái tạo thân thể. Đây là một trong những loại linh dược cao cấp nhất trên Tu Chân Đại Lục.

Y nhớ rằng nhiệm vụ chính của Kính Thiên Tông trong lần vào bí cảnh này là tìm kiếm một Quả Dũ Sinh.

Kính Thiên Tông chính là nơi Hàn Càn Tôn Giả tu hành, đây là tông phái đứng đầu trong ba đại tông môn trên Thiên Diễn Đại Lục. Y nghe nói lần tìm kiếm Quả Dũ Sinh là vì cứu chữa cho Hàn Càn Tôn Giả.

“Quả này ai hái vậy?” Mộc Chú Nhu kích động giơ cao Quả Dũ Sinh lên hỏi: “Là Lục Lục phải không?”

Lục Lục bước đến trước mặt y, không rõ lý do nhưng vẫn gật đầu.

“Lục Lục giỏi quá!” Mộc Chú Nhu kích động bế nó lên, rồi bất ngờ hôn một cái lên mặt nó.

Tất cả các người máy nhỏ đều quay lại nhìn Lục Lục. Sau khi rơi xuống đất, người máy Lục Lục phát ra tiếng điện xẹt xẹt như đang trong trạng thái choáng váng.

"Hái được ở đâu vậy?" Mộc Chú Nhu hăng hái hỏi: "Còn không?"

Lục Lục không nói gì, xoay người dùng đôi chân ngắn tũn chạy đi, Mộc Chú Nhu không hiểu vì sao chân ngắn thế mà nó có thể chạy nhanh đến vậy. Chẳng bao lâu Lục Lục đã quay lại, mang theo hai Quả Dũ Sinh, tất cả đều giao cho Mộc Chú Nhu.

Mộc Chú Nhu vui vẻ nhận hai quả, cảm thấy mình giàu to rồi.

Ngay đầu tiên Lục Lục đến bí cảnh đã lập công lớn, nhận được sự thiên vị của Mộc Chú Nhu, trở thành đối tượng ghen ghét của cả đám người máy nhỏ.

Mộc Chú Nhu bảo các người máy nhỏ rửa sạch linh quả, còn y thì dùng dây mây đan thành một chiếc giỏ, chọn một số linh quả bỏ vào, cài thêm một bó hoa tươi ở tay cầm, rồi bảo Thủ Thủ mang đi tặng cho đại sư.

Đám linh quả này đều do các người máy nhỏ của đại sư hái, đương nhiên y phải chia cho đại sư một ít.

Phần còn lại Mộc Chú Nhu định làm mứt.

Trong chiếc giỏ quả xinh đẹp, đầy những linh quả đủ màu sắc hương thơm ngào ngạt, bên trên là một bó hoa còn đọng sương, Thủ Thủ nghiêm túc nói: "Xin chào, tôi là Thủ Thủ. Ăn nhiều trái cây, cơ thể sẽ khỏe mạnh hơn."

Kính Tinh Lan: "…."

Nó nói có lý đến nỗi Kính Tinh Lan không thể phản bác. Hai ngày nay hắn thật sự cảm thấy sức khỏe mình tốt hơn rất nhiều, tinh thần sảng khoái, không còn dễ mệt mỏi, ngay cả chứng đau đầu nhỏ do thức khuya lâu ngày cũng khỏi hẳn.

Kính Tinh Lan vừa nhận giỏ quả, Thủ Thủ đã vội vàng rời đi, không hề lưu luyến vị chủ nhân cũ này.

Được rồi, hắn tự biết bản thân. Phong cảnh bên kia đẹp hơn, người bên đó cũng đẹp hơn.

Trái cây đã được rửa sạch, Kính Tinh Lan vừa ăn vừa mở quang não, vào diễn đàn Tây Mông.