Nhớ lại thời điểm vừa tới thế giới đầu tiên, anh đang đứng trên đường thản nhiên vẫy tay trong không khí. Sau đó nhận ra cảnh tượng xung quanh kỳ lạ, anh phát hiện ra không ai có thể nhìn thấy mình.
Ký ức này xuất hiện đã thành công khiến anh mất ngủ lúc nửa đêm, mỗi lần nghĩ đến là muốn ra mở cửa sổ nhảy xuống.
Kể từ lúc đó, anh luôn tránh mặt mọi người và hoạt động bí mật.
“Tốt.”
Phó Thời Vũ thở dài, thoát khỏi ký ức xấu hổ, giơ tay bấm vào thanh tiến độ mở bản tóm tắt cốt truyện của thế giới này.
Thế giới thứ 1000 thể loại đô thị hiện đại phổ biến, điểm khác biệt duy nhất với thực tế là ở đây có luật hôn nhân đồng giới, điều này có nghĩa là tình yêu đồng giới đã được chấp nhận rộng rãi và hôn nhân đồng giới trở thành điều bình thường trên thế giới.
Nhưng không phải ai cũng có thái độ tích cực với chuyện này. Ngoài kia vẫn có một số gia đình có tư tưởng truyền thống, một ví dụ điển hình là gia đình của nhân vật chính.
Nhân vật chính tên là Chu Vân Sâm, xuất thân từ một gia tộc trăm năm một tay che trời ở thành phố S—— Chu gia. Thân là con trai cả của gia đình, đáng ra hắn phải thừa kế gia nghiệp của cha mình sau đó trở thành người đứng đầu gia đình. Nhưng không, người đàn ông này lại là người dù có đỡ cũng không dậy nổi A Đấu*, bản tính ăn chơi trác táng, dựa vào vẻ ngoài nổi bật ở chốn lưu tình, vạn hoa tùng trung quá - phiến diệp bất triêm thân**.
*A Đấu: Biệt danh của Lưu Chấn, con trai của Lưu Bị, Thục Hán thời Tam Quốc. Một phép ẩn dụ mô tả một số người dù có nhận được nhiều hỗ trợ và đặc quyền nhưng vẫn không thể thành công.
**Vạn hoa tùng trung quá - phiến diệp bất triêm thân: Dạo chơi khắp chốn sắc hương, một nhành lá cũng chẳng vương đến lòng. Dù qua lại với bao nhiêu người vẫn không động lòng.
Nhân vật chính thụ là một đóa bạch hoa nhỏ được Chu Vân Sâm hái.
Anh ta bị chủ nợ đưa đến quán rượu bán thân để trả nợ cờ bạc cho cha mình. Không ngờ ngay từ lần đầu xuất hiện trên sân khấu đã thu hút Chu Vân Sâm, hắn nhẹ nhàng trả hết món nợ chỉ bằng một cái vẫy tay.
Mặc dù vai chính thụ biết giữa bản thân và Chu Vân Sâm có sự chênh lệch địa vị nhưng vẫn rất ngưỡng mộ ân nhân của mình. Chu Vân Sâm biết anh ta là người ngoan ngoãn nên đã tùy tiện đùa giỡn, hành hạ, coi vai chính thụ như một vật để trút giận, tùy ý vứt bỏ. Dù sau khi kết hôn nhưng hắn vẫn coi vai chính thụ như chim hoàng yến trong l*иg cho đến khi kết thúc cuộc đời.
Cuối cùng, vai chính thụ bị Chu Vân Sâm vô tình bóp cổ trong lúc chơi trò chơi đặc biệt, hắn có gia tộc quyền lực ngập trời chống lưng, nhanh chóng bỏ trốn ra nước ngoài tiếp tục cuộc sống tự do, nhưng thỉnh thoảng lại hối hận vì bên cạnh không còn ai nghe lời như vậy.
Mặc dù đây là một bên muốn cho một bên muốn nhận. Vấn đề ở đây là Chu Vân Sâm, mỗi lần nhân vật chính thụ muốn trả hết nợ và rời đi thì hắn lại đuổi theo đem người về.
Khóc lóc, lăn lộn, bắt cóc, cầm tù.... Những chiêu thức có thể cưỡng chế đều được sử dụng trên người vai chính thụ. Cuối cùng vai chính thụ mắc hội chứng Stockholm, trở thành người trong mắt chỉ có hắn.
"Mẹ nó, thế giới tiểu thuyết không phải là nơi không có pháp luật!"
Khi Phó Thời Vũ nhìn thấy số phận của vai chính thụ, anh nắm chặt tay mắng một tiếng.
Anh liếc nhìn người đàn ông đang nằm trên ghế thầm chửi rủa Chu Vân Sâm và tác giả hàng trăm lần trong lòng.
Sau khi sổ một tràng những câu chữ lời hay ý đẹp xong cũng nhẹ người, anh mới nhìn thanh tiến độ nhiệm vụ hiện tại.
Bởi vì tóm tắt cốt truyện không hiển thị toàn bộ cuốn tiểu thuyết, chỉ có sơ lược câu chuyện của vai chính thụ và tra công cùng các chi tiết khác như khi nào nhân vật XX xuất hiện, khi nào nhân vật chính thụ bị tra công truy đuổi và bỏ rơi, v.v.
Anh chỉ có thể còn sống rồi chờ đến khi gặp sự kiện quan trọng, thanh tiến độ nhiệm vụ sẽ từ từ tải nội dung liên quan.
Ví dụ như ngay lúc này, hệ thống đang thong thả đến muộn viết: Đây là lần đầu tiên Chu Vân Sâm bỏ rơi nhân vật chính thụ.
Trước khi anh đến thế giới này, Chu Vân Sâm vừa chứng kiến nhân vật chính thụ bị đám hồ bằng cẩu hữu của hắn bắt nạt, đây cũng là lý do tại sao hắn bỏ rơi vai chính thụ.
Chu Vân Sâm không đánh đám người kia mà chỉ nói với vai chính thụ rằng anh ta không bao giờ mang lại đôi giày rách nát mà người khác đã đi.
"Phá mẹ đôi giày của ngươi!"
Phó Thời Vũ không thể chịu đựng được sau khi đọc một nửa nội dung trong đó. Dù anh đã trải qua 999 kịch bản tồi tệ, nhưng mỗi lần đọc đều có thể khơi dậy hoàn toàn cơn tức giận trong lòng.
Anh nắm chặt tay, không một lời giải thích đấm vào bụng người đàn ông đang nằm trên ghế.
Chu Vân Sâm đang nằm trên ghế bật dậy nhưng nhanh chóng lại mềm như bông ngã xuống.
Có 999 kinh nghiệm, Phó Thời Vũ hạ thuốc ngủ với liều lượng vừa đủ, dù có đánh như nào cũng không tỉnh.
Phó Thời Vũ lại nhìn xuống phần nội dung, phát hiện đám hồ bằng cẩu hữu tìm tới vai chính thụ là do Chu Vân Sâm cố ý an bài, đơn giản là cảm thấy chơi thật vui, lại có thể làm vai chính thụ sinh ra áy náy và càng ỷ lại vào hắn?!
"Được rồi tra công, anh có thể đi chết rồi."
Phó Thời Vũ không thể kìm nén cơn tức tận trong lòng, trực tiếp bế Chu Vân Sâm đang bất tỉnh lên, đấm vào những chỗ có thể gây nội thương.
Đừng sợ, tra công, ba của anh đến rồi!
Là kẻ hủy diệt cặn bã cấp 999, Phó Thời Vũ chắc chắn có thể khiến Chu Vân Sâm cảm thấy như thế nào gọi là bị đánh!