"Báo!"
Một tên lính trinh sát phi ngựa tới báo.
"Đại tướng Ô Đạt Bặc của quân Man Di dẫn mười vạn đại quân sắp tiến đến thung lũng!"
Tiêu Mặc Đình bỗng chốc hoàn hồn, sắc mặt ngưng trọng, quát lớn.
"Chuẩn bị tác chiến!"
Mặt đất truyền đến từng đợt ầm ầm, tiếng vó ngựa rầm rập, cuồn cuộn kéo đến, từ xa tới gần!
Muôn ngàn quân mã đen kịt xuất hiện ở cửa thung lũng.
Mười vạn quân Man Di đã đến!
Đội quân hùng hậu đến nỗi nhìn mãi không thấy điểm cuối.
Một vạn kỵ binh nhẹ đánh đầu trận, quân Man Di mặc giáp mây, cưỡi tuấn mã cao lớn, tay cầm đao sắt, vẻ mặt hung dữ tiến về phía họ.
Ô Đạt Bặc cưỡi trên lưng một con Hãn Huyết Bảo Mã, mặt gần nhnhư được râu quai nón bao phủ.
Đằng sau là hai viên đại tướng kề cận, mỗi người một trái một phải áp sát.
Tiêu Mặc Đình và binh sĩ mặc quân phục ngụy trang tuyết nín thở mai phục trên sườn núi.
Chỉ chờ đối phương vừa vào thung lũng, họ sẽ lập tức triển khai tập kích!
Không khí căng thẳng như dây đàn.
Bất chợt, ngay khi đại quân Man Di đến cửa thung lũng lại dừng lại!
Lúc này, một viên đại tướng bên cạnh Ô Đạt Bặc tiến lên chặn ngựa, rồi đưa tay chỉ vào thung lũng, nói gì đó líu lo.
Ô Đạt Bặc gật đầu, cầm một chiếc Thiên Tiễn Kính*, nhìn vào trong thung lũng.
*Một dạng giống như ống nhòm
Thiên Tiễn Kính!
Quân binh ẩn nấp trong tuyết lập tức căng thẳng.
Địa thế thung lũng hiểm trở, đối phương đã sinh nghi.
Chiếc Thiên Tiễn Kính này nhìn rất xa, nếu bị phát hiện mai phục, tất cả những gì họ bố trí sẽ tan thành mây khói!
Tất cả bọn họ cũng sẽ bỏ mạng tại đây.
Bầu không khí vô cùng căng thẳng.
Ô Đạt Bặc nhìn rất kỹ, một lúc sau mới hạ Thiên Tiễn Kính xuống!
Tất cả binh sĩ đều thở phào nhẹ nhõm!
Trong lòng vừa yên tâm lại không khỏi bội phục Thần Nữ đại nhân!
May nhờ Thần Nữ đại nhân đưa đến quân phục ngụy trang tuyết, nếu không đã bị phát hiện rồi.
Ngay lúc mọi người đang hồi hộp chờ đợi!
Đột nhiên, mấy tên lính Man Di áp giải một nhóm dân chúng đi vào thung lũng.
"Đây là..." Tiêu Mặc Đình cau mày, đáy mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
Những binh sĩ mai phục cũng nhìn rõ, trong lòng vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ.
Mấy chục người dân này, lại chính là những người thợ lên núi tối qua giúp xây dựng công sự!
Những người thợ sáng sớm trở về không ngờ lại bị do thám của quân Man Di bắt giữ.
Lính Man Di vung đao, dường như đang ép hỏi những người thợ, hỏi xem ở đây có mai phục quân Bắc Cương hay không.
Tất cả binh sĩ đều toát mồ hôi lạnh, lòng như lửa đốt.
Những người thợ hôm qua đến giúp đỡ, họ biết vị trí chôn địa lôi!
Lính Man Di cầm roi, hung hăng quất vào người những người thợ.
Những người thợ bị đánh đến máu me bê bết.
Phập!
Một tên lính Man Di vung đao lên chém!
Một người thợ ngã xuống vũng máu!
Máu tươi nhuộm đỏ cả nền tuyết trắng.
Tuy nhiên, vẫn không một ai lên tiếng.
Tất cả những người thợ đều giữ im lặng, không nói một lời!
Những người thợ thà chết chứ không chịu phản bội quân Bắc Cương!
"Lũ súc sinh, dám sát hại dân lành!" Tiêu Đại Bảo không nhịn được nghiến răng.
Quân Man Di dùng lưỡi đao sắc bén áp giải những người thợ, ép họ đi vào trong thung lũng.
Trong giây lát!
Tim của tất cả binh sĩ đều thắt lại!
Phía trước là bãi địa lôi!
Nếu những người thợ dẫm phải địa lôi sẽ tan xương nát thịt!
Tuy nhiên, không một người thợ nào lùi bước, tất cả đều nghiến răng từng bước một đi về phía địa lôi.
Trong số họ có người phụ mẫu, thê tử và con cái chết dưới đao quân Man Di, có người thê tử bị bắt, chịu trăm ngàn nhục nhã.
Giờ đây họ muốn báo thù cho gia đình!
Nhìn những người thợ xông pha vào chỗ chết, dẫn quân Man Di đi vào bãi địa lôi.
Các binh sĩ căm phẫn đến tột cùng, nghiến răng ken két!
Tiêu Mặc Đình sắc mặt lạnh như băng, tay nắm chặt chuôi đao, trong mắt ánh lên sát ý nồng đậm!
Những người thợ đã đi đến rìa bãi địa lôi.
Họ đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía Thành Tuyên.
Đột nhiên, một người thợ già hét lớn lên.
"Nữ nhi, phụ thân đến báo thù cho các con rồi!"
Hét xong, ông ta lao về phía trước…
Ngay lúc đó——
"Vυ't"
Một mũi tên sượt qua vai ông ta!
Tên tướng Man Di phía sau ông ta không thể tin được cúi đầu nhìn mũi tên xuyên qua tấm giáp hộ tâm trước ngực.
Sau đó, hắn ngã gục xuống nền tuyết.
Tướng lĩnh bị bắn chết, quân Man Di một phen hỗn loạn.
Người thợ già sững sờ, sau khi hoàn hồn liền cảm động đến rơi nước mắt.
Là Trấn Bắc Vương đã cứu ông!
Ông vung tay, "Mọi người mau chạy đi!"
Những người thợ lập tức bỏ chạy!
Họ biết vị trí bãi địa lôi nên đã vòng qua bên cạnh.
Ô Đạt Bặc gầm lên.
"Có mai phục! Xếp trận!"
Tiêu Mặc Đình đứng ở sườn núi, mắt đỏ ngầu nhìn sang.
Vừa rồi chính là y đã bắn chết viên đại tướng của Ô Đạt Bặc.
Y vung tay!
"Cung thủ, phóng tên!"
Các binh sĩ đã sớm căm hận đến tận xương tủy, lập tức triển khai tấn công!
Mưa tên dày đặc từ hai bên sườn núi bay ra, như châu chấu bay về phía đại quân Man Di.
"Phập phập phập"
Quân Man Di ngã xuống liên tục, mũi tên Tungsten dễ dàng xuyên thủng áo giáp, xuyên thẳng vào tim!
Ô Đạt Bặc được lính khiên bảo hộ nghiêm ngặt, vẻ mặt vừa kinh hãi vừa tức giận.
"Đây là loại tên gì mà lại có thể xuyên giáp?"
Quân Man Di chết vô số, bị bắn thủng như chiếc rỗ.
Nhưng rất nhanh, chúng bắt đầu phản công, bắn tên lên núi!
Tiêu Mặc Đình bình tĩnh chỉ huy.
"Đội lính khiên, phòng ngự!"
Hàng trăm binh sĩ xông lên, giơ khiên lên tạo thành một bức tường khiên kiên cố.
Leng keng một trận hỗn loạn xung đột giữa hai bên.
Tất cả tên sắt đều bị chặn lại.
Tên sắt của cung thủ Man Di không thể xuyên thủng khiên!
Ngược lại còn lộ ra vị trí, quân Man Di bị tên Tungsten xuyên giáp, chết tại chỗ một mảng lớn!
Cung binh Man Di bị quân Bắc Cương áp đảo toàn diện, không ngóc đầu lên nổi.
Ô Đạt Bặc không thể ngờ lại xảy ra tình huống này.
Hắn vừa kinh hãi vừa phẫn nộ, gầm lên.
"Trấn Bắc Vương, có gan thì dẫn quân ra quyết chiến với ta!"
Tần Trảm bất chấp mưa tên, tiến lên vội vàng bẩm báo.
"Điện hạ, Ô Đạt Bặc rất xảo quyệt, hắn để đại quân án binh bất động, kỵ binh Man Di không tiến vào bãi địa lôi, không có lợi cho chúng ta."
Tiêu Mặc Đình cau mày.
Kỵ binh là lực lượng chủ lực của quân đội, nếu không tiêu diệt được kỵ binh Man Di, khi đánh giáp lá cà sẽ chết rất nhiều người.
Lúc này, trong tủ quần áo bỗng chui ra một thứ.
Một chiếc loa màu xám, không rõ làm bằng chất liệu gì.
Bạch Vi: "Tiêu Mặc Đình, mau mở nó ra, tôi có cách khiến đại quân Man Di tiến vào bãi địa lôi."