Ở Đáy Biển Đào Vong

Chương 26

“Ừm… cái đó…”

Cô như bị điện giật mà rụt đầu lại, nhìn Phoenix một cái rồi cúi xuống ăn ngấu nghiến.

“Waffle… ngon lắm!”

Để tránh sự lúng túng, cô cố tình nói to, như muốn lấn át những âm thanh bên ngoài.

Nhưng ngay sau đó, Phoenix ngẩng đầu, nhíu mày liếc nhìn cô, cùng lúc đó, tiếng động từ phòng bên càng trở nên lớn hơn.

Lộ Giai vẫn còn quá ngây thơ, cô không biết một số người lại có sở thích đặc biệt, càng biết có người nghe lén thì càng hăng say hơn.

Cô đang định nuốt miếng waffle cuối cùng, nhưng vì tình huống này mà bị nghẹn, không thể nuốt xuống hay nhổ ra.

Phoenix chỉ biết thở dài, nhanh chóng mở nắp chai nước khoáng miễn phí trong phòng đưa cho Lộ Giai.

Cô vội uống một ngụm, cảm giác chất lỏng mát lạnh trôi qua cổ họng giúp cô nuốt thức ăn xuống, lúc này cô mới thấy như vừa sống lại.

Phoenix thấy Lộ Giai có vẻ không sao, sau khi dừng lại vài giây, giữa những tiếng va đập và rêи ɾỉ từ phòng bên cạnh anh bình thản lên tiếng, “Tôi cần cô che giấu giúp tôi. Trước khi chuyến bay của cô cất cánh, tôi sẽ để cô đi.”

Mặc dù Phoenix nói vậy, anh ta cũng chưa làm gì gây tổn hại thực sự, nhưng trong mắt Lộ Giai, anh vẫn không phải là người tốt.

Lộ Giai biết rất rõ cô vẫn chưa thể hoàn toàn tin tưởng anh ta.

Nghĩ đến đây, cô giả vờ ngoan ngoãn gật đầu, sau đó thăm dò hỏi: “Vậy… rốt cuộc anh đã gây ra chuyện gì?”

“— Tôi không gây ra chuyện gì cả.”

Phoenix vừa nói vừa dùng đôi mắt xanh xám sâu thẳm lạnh lùng nhìn chằm chằm Lộ Giai.

“Nhưng đôi khi, rắc rối và tai họa lại tự tìm đến.”

Thật ra, Lộ Giai rất hiểu cảm giác này, bởi cô cũng giống như vậy, rõ ràng không làm gì sai mà lại vô tình bị cuốn vào chuyện phiền toái của người đàn ông này.

Nhưng cô không muốn chỉ nghe một câu trả lời qua loa, Lộ Giai muốn biết rõ tình hình cụ thể hơn, để sau này có thể đưa ra quyết định dựa trên căn cứ đáng tin cậy, thay vì bị anh ta dắt mũi một cách mù quáng.

“Vậy nên thật sự anh bị nội gián hãm hại?”

Lộ Giai cố gắng phớt lờ những tiếng động từ phòng bên cạnh, nín thở tập trung, vừa quan sát biểu cảm của Phoenix vừa thăm dò phỏng đoán của mình.

Phoenix khoanh tay trước ngực, vẻ mặt điềm tĩnh tuy không phủ nhận nhưng cũng không thừa nhận, “Vì an toàn của cả hai chúng ta, tôi không thể nói với cô.”

Một người tự phong là “chuyên gia đọc biểu cảm” sau khi xem ba mùa phim ‘Lie to Me’ và ‘Độc Tâm Thần Thám’ của Hồng Kông hoàn toàn không thể đoán ra Phoenix đang nghĩ gì.

“Cái đó cũng không nói được sao?”

“Không thể.”

Lộ Giai không nản lòng, tiếp tục hỏi: “Theo như trong phim, có phải anh cần lấy được bằng chứng từ nội gián để minh oan cho mình không?”

Phoenix khẽ nhắm mắt lại, tỏ vẻ mỉa mai: “Tôi nghĩ cô đã xem quá nhiều bộ phim vô bổ rồi.”

“Này!” Lộ Giai không kìm được nữa, cô đứng phắt dậy và quát, “Anh cần sự giúp đỡ của tôi, nhưng lại chẳng nói gì cho tôi cả, vậy tôi làm sao đánh giá được lời hứa của anh có đáng tin không? Liệu anh có thật sự để tôi đi…”