Giọng nói của Tạ Chấp Nghiên bình tĩnh nhưng lại mang khí chất của một người có quyền lực tuyệt đối.
Hai chữ "kết hôn" lọt thẳng vào tai Ninh Dụ Huyên, đến mức muốn nghe nhầm cũng không thể.
Ninh Dụ Huyên: "..."
Cô không nhịn được, như trước kia, gọi thẳng tên anh: "Tạ Chấp Nghiên, anh nghiêm túc chứ?"
Tạ Chấp Nghiên cười nhạt: "Tôi giống người lấy hôn nhân ra làm trò đùa à?"
Ninh Dụ Huyên thầm nghĩ, nói như thể cô hiểu anh lắm vậy, làm sao cô biết anh có phải vậy không cơ chứ?
Tuy nhiên lúc này có việc nhờ đến anh, cô cố nhịn không nói ra suy nghĩ trong lòng.
"Tạ tổng..." Ninh Dụ Huyên cố gắng lấy lại bình tĩnh, xưng hô cũng thay đổi: "Anh nói là, nếu tôi kết hôn với anh, anh sẽ chịu bỏ tiền đầu tư?"
Điều kiện mà người đàn ông này đưa ra quá bất ngờ và vô lý, đến mức phản ứng bản năng của cô không phải là từ chối mà là muốn làm rõ rốt cuộc Tạ Chấp Nghiên có ý gì.
Tạ Chấp Nghiên “ừ” một tiếng: "Em nói muốn mua lại hai cửa hàng?"
Ninh Dụ Huyên: "Đúng vậy."
Tạ Chấp Nghiên: "Tôi có thể cung cấp đủ vốn cho em, đủ để em mua cả bốn cửa hàng và cải tạo lại. Phần lợi nhuận sẽ chia năm mươi năm mươi theo ý em."
Lần này Ninh Dụ Huyên thật sự kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.
Thực tế, nội dung mà cô gửi cho Tạ Chấp Nghiên qua WeChat trước đó cũng chẳng khác gì chiêu "tay không bắt sói", để Tạ Chấp Nghiên gánh hầu hết số vốn và rủi ro, còn cô thì hưởng một nửa lợi nhuận.
Nếu không phải vì hai người quen nhau đã lâu, trước đây Tạ Chấp Nghiên lại giúp cô vài lần, để lại ấn tượng là một người dễ nói chuyện, Ninh Dụ Huyên không dám mở miệng yêu cầu quá đáng như vậy.
Dự tính của cô là chỉ cần Tạ Chấp Nghiên chịu bỏ tiền, các điều kiện khác đều có thể nhượng bộ.
Không ngờ Tạ Chấp Nghiên lại đồng ý ngay.
Tất nhiên, điều kiện kèm theo của anh hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô.
Sau một lúc im lặng, Ninh Dụ Huyên lên tiếng: "Có thể cho tôi suy nghĩ vài ngày không?"
Tạ Chấp Nghiên: "Được."
"Và một câu hỏi cuối cùng." Ninh Dụ Huyên nói: "Anh... tại sao lại muốn kết hôn với tôi?"
Người đàn ông trả lời nhẹ nhàng: "Ứng phó với sự thúc giục kết hôn từ gia đình thật phiền phức, chi bằng tìm một người phù hợp để kết hôn. Mẹ tôi rất thích em, nếu đối tượng là em, bà ấy sẽ rất vui."
Ninh Dụ Huyên ngẩn người, chợt nhớ đã rất lâu rồi mình không gặp dì Trịnh rồi.
Ninh Phỉ và mẹ của Tạ Chấp Nghiên, Trịnh Tâm Mai là bạn cùng lớp ở học viện điện ảnh, cũng là bạn thân nhiều năm.
Điều khác biệt là Ninh Phỉ vừa vào trường đã được chọn đóng vai chính trong phim truyền hình, còn Trịnh Tâm Mai không nổi bật trong lớp diễn xuất, sau này cũng không bước chân vào giới giải trí mà vừa tốt nghiệp đã kết hôn sinh con.
Về sau Ninh Phỉ rời làng giải trí ở đỉnh cao sự nghiệp để kết hôn, một mình đến tận Cẩm Thành ở ngàn dặm xa xôi, sinh một trai một gái rồi lại ly hôn và trở lại giới giải trí.
Còn Trịnh Tâm Mai luôn sống an yên làm một bà nội trợ toàn thời gian ở Bắc Thành cho đến bây giờ.