Nghe Lời Mẹ Hào Môn Thì Sao Chứ?!

Chương 11: Nợ thì phải trả, thiên kinh địa nghĩa!

Trong điện thoại, giọng Ninh Dụ Huyên nghe nhẹ bẫng: “Ngày mai? Anh chắc chứ?”

Cố Vân Hạo nói nhanh hơn suy nghĩ: “Được, ngày mai, ai không đến là chó!”

Thở ra một hơi dài, Cố Vân Hạo còn định nói thêm vài lời gay gắt...

Tút, tút…

Điện thoại bị cúp máy.

Cố Vân Hạo: “…”

Anh ta vô thức nhìn sang Sầm Mộng bên cạnh, phát hiện sắc mặt Sầm Mộng cực kỳ khó coi, đang nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt.

Cố Vân Hạo nhìn theo ánh mắt cô ta về phía màn hình livestream trên TV, tim bỗng dưng trĩu nặng.

Ninh Dụ Huyên không hề tránh xa máy quay mà trực tiếp nhận cuộc gọi của anh ta.

Do livestream có độ trễ, trên màn hình lúc này Ninh Dụ Huyên vừa dứt lời “chủ nợ”.

Hiện giờ bình luận trên livestream đều đang mắng anh ta.

[Ban nãy còn thấy thái độ của Ninh Dụ Huyên không được hay lắm, bây giờ tôi muốn nói mắng rất đúng! Loại người này đáng bị mắng!]

[Chán ghét nhất là người nợ tiền không chịu trả, ủng hộ Ninh Dụ Huyên!]

[Nợ thì phải trả, thiên kinh địa nghĩa!]

Cố Vân Hạo đã được mọi người xung quanh cưng chiều từ nhỏ, tai nghe toàn những lời khen ngợi, chưa từng phải chịu đựng thế này.

Dù khán giả không biết cụ thể ai đang bị mắng nhưng Cố Vân Hạo thì biết rõ.

Khốn nỗi anh ta lại không thể đáp trả hay biện minh, chỉ có thể nắm chặt tay, mặt tối sầm, buông một câu chửi vào màn hình TV.



Ninh Dụ Huyên nghe xong điện thoại, quay trở lại bếp.

Ninh Phỉ và Ninh Thời Việt lặng lẽ nhìn nhau, không ai hỏi gì về cuộc gọi vừa rồi.

Thực ra học vấn của Ninh Dụ Huyên khá tốt, cô đã đỗ vào Đại học A chính quy năm xưa.

Tuy nhiên sau khi tốt nghiệp, cô đã đổi qua nhiều công việc, ngắn thì một hai tháng, dài nhất cũng không quá nửa năm.

Sau đó không hiểu vì sao, cô lại muốn thử đóng phim, nhưng tất nhiên cũng chẳng bao lâu đã thất bại.

Gần đây Ninh Dụ Huyên gần như chỉ xoay quanh Cố Vân Hạo, trong đầu ngoài chuyện tình cảm ra thì chẳng còn gì khác, cũng ít khi liên lạc với bạn bè trước đây.

Vừa rồi cuộc gọi đó, Ninh Phỉ và Ninh Thời Việt không cần đoán cũng biết chắc chắn có liên quan đến Cố Vân Hạo.

Sợ con gái có tâm trạng không tốt nhưng cũng không tiện nói nhiều trong buổi livestream, Ninh Phỉ nhẹ giọng đề nghị: “Huyên Huyên, nếu con mệt rồi, cứ ra phòng khách nghỉ một chút? Ở đây có mẹ và Tiểu Việt là đủ rồi.”

Ninh Thời Việt phụ họa: “Đúng đấy, bếp có chừng này thôi, chị ở đây cũng chỉ làm vướng thêm, ra phòng khách xem TV đi.”

Ninh Dụ Huyên nhướng mày: “Không được, chị phải ở đây trông chừng em, nếu không lát nữa cá kho của chị thành cá hấp thì sao?”

Ninh Thời Việt vốn có chút lo lắng, giờ lại bị chọc cười đến nỗi chẳng buồn rửa rau nữa: “Chị nghĩ em cũng vô lý như chị à?”

[Cười ngất mất, chuyện cá kho và cá hấp này đúng là không thể qua được.]

[Hahaha, thật hiếm khi thấy Ninh Thời Việt biểu cảm sinh động thế này trên chương trình giải trí, tôi cứ tưởng mặt lạnh mới là thường ngày của cậu ấy chứ.]

[Đúng thật, trong chương trình này Ninh Thời Việt cười nhiều hơn hẳn, chỉ là toàn là cười vì tức giận thôi haha.]