Anh ta bất đắc dĩ nhìn Bông Gòn mệt nhoài nằm bên kia, lại nhìn mèo rừng sắp ngủ gật tới nơi bên cạnh Bông Gòn.
Cứ cảm thấy trong cuộc chiến tình yêu tam giác này chỉ có mình anh ta sắm vai vậy…
Hừm, sao cứ thấy kỳ kỳ?
Mèo sư tử nhìn Bông Gòn sắp thổi bong bóng tới nơi, trái tim mềm nhũn, một lúc sau, cuối cùng anh ta bất đắc dĩ lắc đuôi, đi tới cạnh Bông Gòn nằm úp sấp xuống.
Anh ta nhìn cái đuôi của mèo rừng cạnh Bông Gòn, cực kỳ ngứa mắt, vì thế anh ta lấy cái đuôi thật dài của mình hất đuôi mèo rừng ra, sau đó dùng đuôi mình làm chăn cho Bông Gòn, bấy giờ mới nhắm mắt lại.
Khán giả trong phòng livestream sợ đến ngây người:
“Chị em ơi! Đây có phải mèo rừng và mèo sư tử có ý thức lãnh địa mạnh mẽ kia không?”
“Cười chết tui rồi, hai bọn họ đánh nhau cả ngày, tới mức thấy nhau thôi là trợn mắt, giờ này lại thỏa hiệp vì Bông Gòn.”
“Khung cảnh này đã cho tui một ý tưởng lớn mật! Bây giờ trái phải Bông Gòn đều có meo meo che chở, vậy sau khi cậu ấy biến thành người…”
“Hmmmm, sau khi biến thành người thì trước sau đều có…”
“Bà chị bên trên nói luôn được không? Tui có người bạn muốn nghe thử.”
“Nếu là 3p, vậy với mức độ ghét nhau của mèo sư tử và mèo rừng, vậy không phải lúc đó Bông Gòn thảm lắm sau, e là có làm nũng cũng vô dụng.”
“Đáng ghét, cp Hướng Về Nhau cũng muốn gia nhập! Maine mau tới đây, sắp mất vợ rồi đó! Meo meo hét lớn jpg.”
…..
Bạch Tranh Tranh mỹ mãn ngủ một giấc cùng hộ pháp của mình, sáng hôm sau khi cậu tỉnh dậy, mèo rừng và mèo sư tử đã ra ngoài.
Cậu nhổm người dậy ngáp một cái, lại vươn mình giãn cơ, sau đó mới chậm chạp ra khỏi phòng ngủ.
Cậu dậy khá trễ, lúc xuống lầu trùng hợp bắt gặp Maine và mèo Xiêm kết bạn đi từ dưới tầng hầm lên.
Tầng hầm là phòng tập thể hình, Bạch Tranh Tranh có ghé qua coi, cậu không cảm thấy các meo xuống đó là để tập thể hình, chẳng lẽ Maine hứng thú với kiểu chị đẹp như này?
Bạch Tranh Tranh giật mình nhìn Maine, rồi lại nhìn mèo Xiêm bên cạnh với bộ mặt hóng hớt.
Maine: “…..”
Bạch Tranh Tranh chuyển hướng đến nhà ăn, mèo rừng đã chuẩn bị thức ăn cho cậu rồi.
Hai con mèo bắt đầu ăn cơm.
Bạch Tranh Tranh vừa ăn vừa kêu meo meo với mèo rừng: “Mập ơi, sau này cậu sẽ là đầu bếp của tui, làm cho tốt đó!”
Mèo rừng vừa ăn cá khô, vừa hưng phấn kêu ngao ngao.
Bạch Tranh Tranh nghĩ thầm trong bụng, cậu có thú cưỡi, lại có đầu bếp, cho dù không có con sen thì ngày tháng trôi qua cũng không tệ.
Lúc này, mèo sư tử vào rừng huấn luyện sáng sớm đã trở lại.
Anh ta vừa vào cửa đã thấy Bông Gòn ngồi xổm trên bàn ăn thịt bò, lệ khí trong mắt nháy mắt tiêu tan, trong miệng anh ta ngậm thứ gì đó bông xù màu trắng. Anh ta nhẹ nhàng nhảy lên ghế dựa, giơ đuôi vỗ nhẹ vào Bạch Tranh Tranh.
Không biết có phải cố ý hay vô tình, cái đuôi của anh ta trùng hợp đánh vào mông Bạch Tranh Tranh, Bạch Tranh Tranh ngậm thịt bò quay đầu lại, vừa lúc thấy được một con hamster được mèo sư tử nhẹ nhàng đặt lên bàn.
Thực ra mèo sư tử định bắt thỏ, nhưng suy nghĩ tới hình thể của Bông Gòn, đến lúc đó không biết là anh ta hố con thỏ hay con thỏ hố anh ta, vì thế đành từ bỏ, tùy tiện bắt một con hamster về.
Hamster nhỏ xíu, trắng trắng mềm mềm vô cùng đáng yêu, móng vuốt và mũi nó đều là màu hồng, đôi mắt long lanh, nhìn sơ có hơi giống Bông Gòn.
Bạch Tranh Tranh sợ ngây người, cậu cúi đầu quan sát hamster, rồi ngẩng đầu nhìn mèo sư tử.
Mèo sư tử dịu dàng chỉ vào hamster trước mặt, ý bảo đưa cho cậu đó, không biết cậu có thích không.
Nhưng sau khi Bạch Tranh Tranh xác định được con hamster này là đưa cho mình, cậu lập tức kinh hoảng nhảy dựng, trong mắt mang theo chỉ trích và hoảng sợ, meo meo liên tục với mèo sư tử.
Anh ác lắm, bé chuột đáng yêu như thế, sao anh lại nỡ ăn bé chuột chứ!
Mèo sư tử: “???”
Bạch Tranh Tranh bị con hamster này dọa chết điếng.
Lúc cậu còn là con người, bé hamster chỉ bé cỡ bàn tay.
Nhưng bây giờ cậu là một con mèo, còn con hamster này bự cỡ mặt cậu đó!
Thế mà còn kêu cậu ăn?
Mèo sư tử quá sức xấu tính, nhất định là anh ta muốn bắt chuột tới hù cậu!
Bạch Tranh Tranh xù lông, đôi mắt hoảng sợ, nháy mắt nhảy vọt xuống bàn, vì quá gấp rút, hơn nữa do chân quá ngắn lên sau một hồi quơ quơ bốn măng cụt, cậu té cái bịch từ trên bàn xuống.
Mèo rừng chưa kịp phản ứng lại đã bị chén cơm của Bạch Tranh Tranh hất ụp lên mặt.
Mèo rừng: “???”
Mèo sư tử: “….”
Phòng livestream:
“Hahahahaha mắc cười quá, mèo sư tử muốn bắt một con để lấy lòng vợ, kết quả vợ sợ chuột.”
“Thảm nhất là mèo rừng, còn chưa ăn cơm xong đâu, giờ hay luôn, phải đi tắm rồi.”
“Mèo ghét tắm nhất đó, chắc mèo rừng sắp sửa đánh nhau với mèo sư tử rồi.”
“Vẫn là Maine nhìn xa trông rộng không gia nhập vào, chỉ bàng quan đứng nhìn sẽ không bị vạ lây.”
……
Bàn ăn rất dài và rộng, Maine ngồi ở một góc sáng sủa ăn cơm, mèo Xiêm luôn quấn quýt với mèo Anh, Ragdoll hướng nội thì thân thiết với Chinchilla nghịch ngợm.
Lúc này lỗ tai họ đồng loạt run lên, nâng người kinh ngạc nhìn Bạch Tranh Tranh ngã dưới đất.
Mèo Anh chân ngắn vừa nhìn thấy hamster thì mắt sáng rỡ, lập tức nhào qua muốn chộp lấy con chuột đó, kết quả nửa đường bị mèo Xiêm ngậm đuôi tha đi.
Mèo sư tử nhảy xuống muốn kiểm tra tình hình của Bông Gòn, để xem cậu có bị thương ở đâu không, kết quả Bông Gòn lườm anh ta một cái, bốn chân chạy biến.
Mèo sư tử: “…..”
Trái tim mèo sư tử lạnh rồi.
Anh ta chỉ muốn lấy lòng Bông Gòn để cậu vui vẻ, ai mà ngờ Bông Gòn lại sợ chuột chứ.