Show Hẹn Hò Thực Tế Meow

Chương 24: Tả hữu hộ pháp

Ragdoll bất đắc dĩ nhìn Chinchilla, cô ấy đứng dậy đi tới trước màn hình.

Sau đó cô ấy bấm chọn xem tuổi của mèo sư tử.

Mèo sư tử: “???”

Mèo sư tử không nói gì nhìn thoáng qua Chinchilla, không ngờ cô mèo Chinchilla lại nham hiểm đến vậy.

Phòng livestream:

“Tại sao Ragdoll lại chọn mèo sư tử, cô ấy thích mèo sư tử hả?”

“Hai bọn họ chưa từng tiếp xúc với nhau, chắc là Ragdoll không biết chọn ai nên chọn đại?”

Dù sao Ragdoll hướng nội hay ngại như thế, rõ ràng mấy con mèo ở đây không có ai chú ý đến Ragdoll, Ragdoll nhạy cảm không thể nào không biết.

MC Tiểu Ái hào hứng nói: “Ôi chao, hóa ra Ragdoll tò mò mèo sư tử à? Để xem thẻ thân phận của anh ấy nào!”

Thẻ của mèo sư tử hiện ra một con số: 30.

Chinchilla meo một tiếng, che miệng cười trộm nhìn mèo sư tử, ánh mắt ghi rành rành mấy chữ: Hóa ra anh lớn tuổi vậy hả?

Mèo cáo vàng vừa nhìn đã biết còn nhỏ, nếu mèo sư tử đã 30, tức là lớn tuổi hơn mèo cáo vàng rất nhiều.

Mèo cáo vàng là meo đầu tiên chọn xem tuổi của Maine, tất cả mọi người đều cho rằng cậu rất để tâm đến tuổi của đối tượng, giờ nhìn tuổi mèo sư tử xong, chắc sẽ không ưng đâu.

Nói sao thì Maine mới 26 thôi đó.

Mèo sư tử tức giận cong chân.

Đáng ghét, quá nhiều kẻ địch, anh ta có cảm giác hai đấm khó địch bốn tay.

Chỉ trách Bông Gòn quá đáng yêu, rất nhiều kẻ đang dòm ngó cậu.

Sau khi công bố thẻ thân phận, thái độ của mọi người dành cho Bông Gòn cũng không có quá nhiều sự thay đổi.

Chỉ là mỗi lần mèo rừng ăn gì đều thích chia một nửa cho Bạch Tranh Tranh, nhìn cái dáng vẻ từ ái cho ăn kìa, làm Bạch Tranh Tranh cứ ngỡ là cha của mình.

Ăn uống no say, nhiệm vụ hoàn thành tốt đẹp, Bạch Tranh Tranh chuẩn bị đi ngủ.

Hôm nay làm việc cả ngày làm cậu mệt lắm rồi. Lúc này Maine đã sớm tránh xa các meo, đi lêи đỉиɦ chóp của nhà mèo trên lầu hai.

Không hiểu sao đi ngủ mà anh cũng phải tìm một góc ngoặt nghèo như thế, đừng nói là lo bị quấy rầy đấy nhé?

Các cô mèo cái khá thân thiện, không có ý thức lãnh địa mạnh đến thế, các cô kết bạn đi cùng, lên phòng ngủ ở lầu 1 nghỉ ngơi.

Cái bàn rất cao, Bạch Tranh Tranh hơi sợ, cậu nhìn tả hữu hộ pháp của mình, còn chưa quyết định xong, đột nhiên thấy mèo sư tử nằm úp sấp xuống, nghiêng đầu nhìn cậu, nhìn ánh mắt dịu dàng ấy rõ ràng là muốn cõng cậu.

Mắt Bạch Tranh Tranh sáng lên, quơ quơ cái đuôi, không hề khách sao nhảy lên lưng mèo sư tử: “Meo!”

Ù uii, cưỡi meo meo! Bây giờ cậu là người được cưỡi mèo đó!

Phòng livestream:

“Mèo sư tử thở phào kìa! May là Bông Gòn không chê anh ta lớn tuổi!”

“Ây mà nghĩ kỹ lại cũng được đó chứ, ông xã trưởng thành chững chạc biết chăm sóc người khác, bà xã linh động đáng yêu biết làm nũng, không chê vào đâu được!”

“Vậy là nếu Bông Gòn thật sự để ý tuổi tác của bạn đời, liệu đó có phải tình cha con không, trẻ quá thì cậu ấy không ưng?”

-

Trong lĩnh vực vua biển cả, ngủ cũng là một môn kỹ năng sống.

Dù sao tả hữu hộ pháp đều muốn ngủ chung với vua biển cả, hơn nữa đều muốn mình trở thành meo duy nhất, điều này hơi khó khăn, dù sao bên cạnh vua biển cả không thể chỉ có duy nhất một meo.

Bạch Tranh Tranh dựa vào lưng mèo sư tử, mèo sư tử cẩn thận di chuyển lên lầu 2, chọn một phòng ngủ rồi nhanh nhẹn đóng cửa.

Chỉ cần anh ta đóng cửa đủ nhanh, những kẻ khác sẽ không thể đuổi theo Bông Gòn!

Mèo sư tử đi vào rồi lập tức vung đuôi, khi cửa sắp đóng hẳn, mèo rừng ngậm theo đệm nằm lập tức vọt vào.

Mèo sư tử: “…..”

Mịa.

Mèo sư tử lườm nguýt tên mèo xâm nhập vào lãnh địa của mình.

Mèo rừng đánh nhau với mèo sư tử cả ngày, tất nhiên không có cảm tình với mèo sư tử, hiện tại ứ thèm nhìn mèo sư tử.

Miệng cậu ta ngậm một tấm đệm hình bông hoa, hầm hừ kêu mấy tiếng với Bông Gòn đang nằm ngủ gà ngủ gật trên lưng mèo sư tử.

Bông Gòn ngẩng đầu, nhìn thấy đệm nằm, mắt cậu sáng lên: “Meo meo?”

Cho tui hả? Chu choa Mập ơi cậu đúng là anh em tốt của tui!

Bạch Tranh Tranh nhảy xuống khỏi lưng mèo sư tử, mèo rừng lập tức săn sóc chạy tới giúp cậu để đệm xuống thảm nhung.

Mèo sư tử trơ mắt nhìn mèo rừng tấn công, mặt dày vác thân thể tròn trịa dựa vào người Bông Gòn, cứ thế nhét nhóc nhỏ xinh Bông Gòn vào lòng.

Mèo sư tử đứng tại chỗ ngơ ngác nhìn mèo rừng vô liêm sỉ, thậm chí móng vuốt đã rụt ra, nếu mèo rừng còn không chịu thức thời, anh ta không ngại thi hành án tử hình cho cậu ta ngay tại đây đâu!

Đến cả khán giả cũng cảm nhận được sự tức giận của mèo sư tử.

“Cậu ta đã vào phòng anh, còn ngủ với vợ anh nữa, anh còn nhịn nữa thì không đáng mặt đàn ông có biết không!!!”

“Nhưng mà mèo rừng cũng dễ thương mà, lúc ở cùng Bông Gòn đều rất phối hợp, có thể chọn tất được không!!! Meo meo lăn lộn jpg.”

“Nếu đánh thiệt thì đi ra ngoài giùm, đừng có quấy rầy giấc ngủ của bé con nhà tui.”

“Không đánh đâu, họ đều rất giữ gìn hình tượng trước mặt Bông Gòn mà.”

…..

Ngay khi mọi người cảm nhận bầu không khí căng thẳng của cuộc chiến đã đến đỉnh điểm, Bạch Tranh Tranh vốn nhắm mắt đột nhiên mở to mắt ra, ũ rũ nhìn thoáng qua mèo sư tử còn đứng ngoài cửa, khó hiểu hỏi: “Meo?”

Sao anh còn đứng đó, sao không ngủ?

Đi làm cả ngày không mệt hả?

Mèo thích ngủ lắm mà.

Mèo sư tử bị tiếng kêu mềm nhũn này tác động, bao nhiêu tức giận bay sạch bách.