Đáng ghét!
Mèo rừng không cam lòng yếu thế, cũng nhào qua chỗ mèo sư tử.
Chinchilla lập tức nhảy xuống bàn, sợ cuộc chiến lan tới.
Bạch Tranh Tranh chuồn còn nhanh hơn, lúc này cậu đã đứng trên sàn nhà lót đá cẩm thạch cách xa bàn ăn, liên tục kêu meo meo gừ gừ với hai con mèo đang quýnh lộn thành một cục.
Trời ơi hai meo đừng có đánh nữa, đừng có đánh nữa.
Bạch Tranh Tranh liếʍ mép thở dài, tui còn chưa ăn no nữa.
Tất nhiên hai con mèo không thật sự đánh nhau, dù sao bây giờ còn mở livestream đó.
Hơn nữa nếu đánh thật, mèo rừng không phải đối thủ của mèo sư tử, dù sao mèo sư tử cũng được huấn luyện chuyên nghiệp.
Nhưng hai con mèo đều hết sức bực tức, hết sức phẫn nộ, nhưng vì quy tắc của tổ chương trình nên không thể mở cuộc thi tranh luận.
Cho nên hai con mèo chỉ có thể dùng móng vuốt.
Bọn họ không bật vuốt ra, mà dùng đệm thịt mềm nhũn tôi cho cậu một đập, tôi cho anh một quyền.
Cứ như vậy vung qua vung lại, lâu lâu còn truyền tới tiếng “gào khóc” căm phẫn của mèo rừng.
Mấy con mèo khác bị động tĩnh ấy quầy rầy đều đi ra vây xem, thậm chí có cả Maine quái gở lạnh lùng nữa.
Tất cả mọi người đều nghĩ Maine sẽ ra khuyên can.
“Anh đại Maine đến rồi! Mau can ngăn đi.”
“Không hổ là các meo của show hẹn hò, giờ mới ngày đầu tiên đã nhào lên rồi, sau này còn cỡ nào nữa?”
“Nhóc mèo cáo đúng là kẻ gây tai họa mà!”
…….
Nhưng mà Maine lạnh lùng hiển nhiên không có ý khuyên ngăn, anh chỉ nhìn hai con mèo quần nhau một chỗ, buồn chán quay về ban công nằm xuống.
Khán giả: “…..”
Các nhóm meo bình tĩnh vây xem, nhưng MC thì không bình tĩnh nổi.
MC lập tức công bố nhiệm vụ của chương trình.
“Ding dong.” Tất cả meo đều dừng động tác, đồng loạt nhìn về phía phát ra âm thanh, đó là một màn hình cực lớn dựng giữa đại sảnh.
Trên màn hình là hình chiếu của MC: “Hoan nghênh các bạn meo đã gia nhập phòng livestream của show hẹn hò Meo Cũng Muốn Yêu Đương, tôi là Tiểu Ái, MC của mọi người.”
“Tin rằng sau thời gian ở cùng ngắn ngủi, chắc mọi người đều đã làm quen được với nhau, để mọi người có thể gần gũi hơn, tổ chương trình chúng tôi đã thiết kế nhiệm vụ cho mọi người.”
“Top 3 hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên sẽ nhận được quyền lợi kiểm tra danh tính của mỗi meo, mỗi meo sẽ có 3 thẻ thân phận.”
Tổng cộng có 8 con mèo, nhưng chỉ có 3 con mèo mới được kiểm tra thẻ thân phận.
Ví dụ nếu mèo sư tử cướp được vị trí trong top 3, vậy anh ta có thể xem thẻ thân phận của Bạch Tranh Tranh.
Đây cũng là điểm nhấn quan trọng của chương trình hẹn hò hình thú.
Mặc dù là chương trình ẩn danh, nhưng không hẳn là ẩn danh, ít nhất tổ chương trình sẽ cung cấp thẻ thân phận.
Mèo Xiêm và mèo sư tử vừa nghe thấy lời này lập tức đứng thẳng dậy, ánh mắt cố ý hay vô tình lướt qua crush meo của mình.
Mèo rừng cũng đảo con ngươi tròn vo, cậu ta cũng không nhịn được nhìn Bạch Tranh Tranh.
Nói ra thì, rốt cuộc người anh em này là ai, cậu ta tò mò lắm rồi!
Tổ chương trình đưa ra nhiệm vụ thứ nhất, hai meo một nhóm sẽ đi tới nơi chỉ định để làm công.
Trong quá trình làm việc giúp đỡ lẫn nhau, làm thân với nhau, tốt nhất quan hệ càng thắm thiết càng tốt, dễ tăng hảo cảm đó!
Lúc này, bóng MC biến mất trên màn hình, ngược lại xuất hiện một cái hộp màu đỏ, ở giữa là một nút bấm màu trắng.
MC: “Tiếp theo đây, xin mời các bạn meo tiến lên rút thăm.”
Rút thăm?
Bạch Tranh Tranh nghiêng đầu nhìn các đồng meo không thèm đếm xỉa tới, cậu thở dài, xem ra phải dựa vào cậu để dẫn dắt các đồng meo phối hợp với tổ chương trình rồi.
Ai bảo có mỗi cậu nghe hiểu tiếng người thôi chứ.
Để cậu dẫn đầu làm trước vậy.
Bạch Tranh Tranh làm đầu tàu gương mẫu, chạy bước nhỏ tới trước màn hình lớn, cậu thò măng cụt bấm vào cái nút màu trắng ở giữa màn hình.
Sau đó, cái nút lập tức biến thành màu hồng, sau khi nhấp nháy mấy lần, trong hộp có một con mèo màu trắng đáng yêu nhảy ra: “Meo, chào mừng đến với cửa hàng Trảo Trảo.”
Bạch Tranh Tranh nghiêng đầu, có nghĩa là gì vậy?
MC Tiểu Ái cười nói: “Wow, nhiệm vụ hôm nay của mèo cáo là tới cửa hàng Trảo Trảo làm việc đó.”
Cửa hàng Trảo Trảo là một cửa hàng chuyên bán đồ dùng dành cho thú nhân hình thú, mỗi chủng loại đều có khu vực riêng.
Khách mời của chương trình đều thuộc họ mèo, cho nên tổ chương trình đã bàn bạc việc hợp tác với người chuyên phụ trách khu họ mèo cả rồi.
Bạch Tranh Tranh miễn cưỡng nghe hiểu hai chữ “Cửa hàng”, ngôn ngữ của thế giới này có phần giống với nơi cậu từng sống, nhưng lại không giống hoàn toàn, cậu chỉ có thể nghe hiểu những từ ngữ đơn giản thôi.
Cửa hàng, vậy nên nhiệm vụ hôm nay của cậu là tới cửa hàng làm việc hả?
Bán đồ đúng không, hoàn toàn không thành vấn đề!
Chẳng phải bán manh thôi sao!
Bạch Tranh Tranh phấn khích kêu “meo meo”, nhiệm vụ này đơn giản đó.
Đúng rồi, trước khi ra ngoài phải lấp đầy bụng nhỏ đã, nghĩ như thế, cậu lại nhảy lên bàn ăn, ăn sạch chén cá khô nhỏ hồi nãy chưa ăn xong.
Bảy con mèo còn lại lục tục tiến lên rút thăm.
Bởi vì hai con mèo một nhóm nên hôm nay chia làm bốn nhóm, ngoại trừ Bạch Tranh Tranh bốc trúng cửa hàng Trảo Trảo, thì còn có hướng dẫn viên công viên trò chơi, làm giáo viên nhà trẻ và nhân viên phục vụ nhà hàng mèo.
Bất kể là công việc nào nghe có vẻ cũng gì gì và này nọ lắm.
Mèo sư tử tràn ngập chờ mong được cùng nhóm với Bạch Tranh Tranh, kết quả anh ta bốc trúng hướng dẫn viên công viên trò chơi, chết tiệt hơn là thế mà còn chung nhóm với mèo rừng vừa mới đánh nhau ban nãy.
Mặt mèo sư tử tái mét.
Mèo rừng cũng tức tối kêu “Ngao ngao”.
Cậu ta lườm nguýt mèo sư tử, toàn thân xù lông lên, cái đuôi điên cuồng ngoắc ngoắc: “Ngao!”
Xúi quẩy!
Mèo sư tử khinh thường nghiêng đầu, lười phản ứng với tên khờ này.
Điều đáng an ủi duy nhất là tên khờ này không có cùng nhóm với Bạch Tranh Tranh, trước mắt, mèo sư tử cũng yên tâm đôi phần, ít nhất anh ta chỉ có tên mèo rừng khờ khạo này là đối thủ cạnh tranh.