Bạch Tranh Tranh: “…..”
Này nhé, điều này không liên quan đến chỉ số thông minh, dù sao cậu chưa từng nhìn thấy giá để đồ ăn vặt kiểu này, tất nhiên không thể so với mèo bản xứ được.
Hơn nữa dù có mất mặt cũng có sao đâu, mất mặt trước mèo có thể coi là mất mặt được sao?
Cái này gọi là hữu hảo trao đổi kiến thức với nhau!
Cậu bấm chọn số món mình muốn, sau đó một người máy AI lập tức lấy đồ ăn vặt ra, mở bao bì lấy cá khô nhỏ và sữa chua đông lạnh đặt vào một cái bát hình móng mèo, đưa tới trước mặt Bạch Tranh Tranh.
Bạch Tranh Tranh kích động nhảy tại chỗ, lập tức ngậm bát, cho Chinchilla một ánh mắt đi theo tui, hai bé mèo tương tự nhau sóng vai đi tới nhà ăn.
Cặp mắt cưng chiều của mèo sư tử sượng lại: “…..”
Vậy ra anh ta chỉ là một công cụ hình mèo?
Mèo sư tử đứng tại chỗ một hồi, nhìn hai con mèo đã chuẩn bị cơm nước ngồi trên bàn, suy nghĩ một chút rồi xoay người đi tới tủ lạnh lấy một miếng thịt bò sống, đưa cho quản gia AI hỗ trợ đưa tới bàn ăn.
Thịt bò rất tươi và mềm, thớ thịt trong suốt, nhưng còn lớn gấp đôi so với đồ ăn vặt trong bát Bạch Tranh Tranh.
Bạch Tranh Tranh chảy nước miếng nhìn thịt bò tươi rói, Chinchilla nhìn mèo sư tử đầy ẩn ý.
Bạch Tranh Tranh và Chinchilla đều ngồi xổm trên bàn, còn mèo sư tử vóc người to lớn ngồi chồm hổm trên chiếc ghế kế bên Bạch Tranh Tranh.
Anh ta cố tình không cho người máy quản gia cắt thịt bò ra.
Dù sao dựa theo quan sát khi nãy, anh ta thấy có vẻ điều kiện gia đình Bạch Tranh Tranh không tốt lắm, dù sao cậu cũng không biết thao tác cách hệ thống quản gia công nghệ cao.
Cho nên anh ta đem thịt bò qua, nếu Bạch Tranh Tranh muốn ăn chỉ có thể xin giúp đỡ từ anh ta.
Lúc này người máy quản gia lại đứa tới một phần pho mát thơm ngào ngạt được làm từ trứng gà vô khuẩn và sữa dê, Bạch Tranh Tranh ngửi thấy mùi, cả đôi mắt đều mơ màng.
Cá khô nhỏ trong bát bỗng chốc không còn thơm nữa, cậu quay đầu chốc thì nhìn thịt bò, chốc thì nhìn pho mát thơm ngon, một giây cũng không dừng. Cậu lập tức quay đầu kêu meo meo với mèo sư tử.
Muốn ăn!
Trong mắt mèo sư tử mang theo ý cười, anh ta không thèm nhìn ánh mắt khinh bỉ của Chinchilla, giơ móng vuốt sắc bén nhẹ nhàng lướt qua, miếng thịt bò tươi rói đã được cắt thành từng miếng.
Thịt bò được cắt thành những miếng dài, mèo sư tử ân cần đẩy tới trước mặt Bạch Tranh Tranh, cưng chiều nhìn cậu: Ăn nhanh đi.
Bạch Tranh Tranh lập tức vùi đầu xử miếng thịt.
Cùng lúc đó, mèo sư tử nhanh nhẹn cắt pho mát thành từng miếng nhỏ, miệng Bông Gòn nhỏ, tới lúc đó có thể ăn từng miếng nhỏ.
Thịt bò quá ngon, Bạch Tranh Tranh thề, lúc làm người cậu còn chưa được nếm qua miếng thịt bò tươi rói như thế này!
Quả nhiên làm người chẳng sướиɠ bằng thú cưng nữa!
Khán giả trong phòng livestream xem đến đây đều không nhịn được: “Tui tuyên bố, hiện tại Bông Gòn là vợ của mèo sư tử.”
“Nhìn ánh mắt của Chinchilla bên cạnh kìa, tràn ngập khinh bỉ ha ha ha ha ha.”
“Không thể không nói, mèo sư tử thật biết cơ hội, mèo rừng cách vách còn đang ngáy ngủ kìa, sắp mất vợ rồi còn ở đó ngủ!”
“Nhưng hình như Bông Gòn đối xử với ai cũng như thế, biết làm nũng lại còn ngoan, lại còn thích dụi người, nói không chừng mèo sư tử chỉ là con cá trong hồ của cậu ấy.”
“Emmmm, mặc dù nói thế, cho dù đối phương là vua biển cả, nhưng mà tui cũng không ghét nổi, thậm chí còn muốn làm cá của cậu ấy…”
“Hết cách, tại Bông Gòn dễ thương quá mà, dù sao cũng là mèo có gen cáo vàng, trời sinh đã có sức hấp dẫn với thú nhân! Đây cũng là ưu thế của cậu ấy mà.”
……
Bạch Tranh Tranh ăn một cách thích ý, còn mèo rừng ngủ trương bụng lúc này cũng tỉnh vì đói.
Sau khi cậu ta tỉnh dậy còn ngơ ngác mấy giây, sau khi quan sát hoàn cảnh xung quanh mới phản ứng lại mình không phải đang ở nhà, mà là nơi quay livestream show hẹn hò. Hơn nữa hồi nãy cậu ta còn gặp được một người anh em tốt đáng yêu vô cùng, nhưng mà giờ đâu mất tiêu rồi!
“Ngao?”
Mèo rừng run lỗ tai, nhìn xung quanh một vòng, chỉ nhìn thấy một con mèo Ragdoll đang dựa vào giá treo mèo ngủ gật ngon lành, chẳng biết mấy con mèo khác đã chạy đi đâu.
Đáng giận, anh em tốt của cậu ta đâu!
Mèo rừng vươn thân thể tròn vo mấy cái, lúc này mới ra khỏi nhà cây cho mèo, cậu ta lười biếng đi chầm chậm, sau khi thành công rơi xuống đất, lớp thịt mỡ trên người run lên mấy cái.
Phòng livestream: “Ông anh ơi, cuối cùng ông cũng tỉnh dậy rồi! Ông mất vợ rồi đó! Gào rú jpg.”
“Giờ còn không chịu đi tìm vợ, cậu ấy sắp bị thịt bò cướp mất rồi kia!”
Mèo rừng giật giật cái mũi, cậu ta ngửi thấy mùi thịt bò thơm ngon!
Mắt mèo rừng sáng ngời, lập tức vận động tứ chi rắn chắc lao xuống lầu 1.
Vì thế khi Bạch Tranh Tranh nghe thấy động tĩnh ngẩng đầu lên, chỉ thấy một con mèo béo to lớn nhanh chóng vọt tới chỗ cậu.
Bạch Tranh Tranh: “!!!”
“Méo!”
Cậu bị dọa lui về sau mấy bước, sau một tiếng “Rầm”, mèo rừng nhào lên bàn chúi đầu vào dĩa, chóp chép vài miếng, nguyên dĩa thịt bò trống không.
Bạch Tranh Tranh: “…..”
Chinchilla: “…..”
Mèo sư tử: “???”
Mèo rừng ăn xong, lại kéo dĩa pho mát bên cạnh qua, hớp một miếng sạch bách.
Các đồng meo: “……”
Khán giả phòng livestream: “…..”
“Cậu ta xứng đáng ế vợ!”
“Ngay cả đồ ăn của vợ cũng húp, mi không xứng làm đàn ông! Chỉ trỏ jpg.”
……..
Mèo sư tử hoảng hốt, mấy cái đó là đồ ăn anh ta chuẩn bị cho Bông Gòn mà!
Thế mà lại bị tên mèo rừng kia nuốt trọn?
Mèo sư tử nổi giận, dũng mãnh xông lên giơ vuốt táp lên đầu mèo rừng.
“Ngao!”
Mèo rừng căn bản không phản ứng nhanh như mèo sư tử, bị một vuốt đập tới choáng váng.
Rất nhanh cậu ta đã phản ứng lại, lông xù lên vì phẫn nộ, cậu ta chỉ ăn một miếng thịt của anh em tốt thôi mà, người ta còn chưa nói gì, cái con mèo sư tử này mắc gì cứ xen vào việc của người khác hả!