10 Ngày

Chương 6: Ngày 1 (2)

Vì áo choàng che gần một nửa khuôn mặt nên tôi không thấy ông ấy nhìn gì nhưng khá chắc là ổng nhìn tôi phán xét từ trên xuống dưới, được nhìn tấm thâm ngọc ngà này thì chỉ có cha mẹ tôi thôi, ông hến đấy.

Rồi sau đó ông ấy phá vỡ sự im lặng.

-Này nhóc, có thể nhóc đã biết là-

-Tôi chết rồi đúng không?

-Hử-Uk đúng là nhóc đã chết.

-Thế sao tôi không nhìn lại những khoảng khắc trong quá khứ?

-Gì? N-

-Sao tôi còn nhớ tên mình hay còn những ký ức, không phải chết là quên hết sao, lạ thật.

-Haizzz không nói với nhóc nữa, ta chỉ muốn hỏi một câu thôi, nhóc có muốn quay lại không?

-Ô, ý ông là reset hay trọng sinh á hả, tuyệt v-

-Không phải, là quay lại cơ thể của nhóc thôi.

-Vậy…nó bao nhiêu lâu, ý là quay lại bao nhiêu lâu ý.

-Một ngày.

-…..

Một ngày? Vậy thà ngủ, luôn có phải ngon hơn không!

-Ta có thể cho cậu một ngày nhưng ta cũng sẽ giới hạn thời gian cho nhóc nếu nhóc tới được chỗ của ta ở trần gian.

-U, vậy à, ngon!

Ông ấy gật đầu, tầm nhìn của tôi bỗng đen dần , sau đó chuyển thành đỏ cam, mở mắt tôi bật dậy.

-AAAAAAAAA!

Một tiếng hét thất thanh vang vọng khắp nơi, một nhân viên nhà xác ngã bịch xuống run rẫy, chắc họ lần đầu thấy xác sống dậy, trong phim kinh dị tôi thấy suốt.

-Cho tui hỏi, anh còn quần áo nào không?

Anh ấy gật đầu lia lịa, rồi chạy vυ't đi.

-Này-

Tôi nhận ra trong tay của mình có gì đó, tôi nhìn vào lòng bàn tay thì thấy một tờ giấy, tò mò mở ra thì tôi chả thấy gì trong tờ giấy nhưng rồi bỗng trong đầu tôi hiện ra một địa điểm lạ, và có đường để đi từ đây đến đó.

Nhưng có vẻ nhức đầu tôi nắm chặt tờ giấy thì cơn nhức bỗng bay mất, tôi hiểu rồi là khi mở ra tôi mới đau đầu, còn đóng vào là hết.

-Đây quần áo cho cậu.

Anh nhân viên ấy thở hồng hộc, chắc phải chạy nhanh lắm.

Tôi thay quần áo vào, đồ anh ấy đưa là một áo sơ mi đen với quần tây khá khó chạy, nhưng không ngờ tôi lại mặc rất vừa, rồi để ý trên ngực mình thì có cả đống mũi khâu, khâu quanh tim.

-À anh ơi, cho em xin tí tiền nha.

Anh ấy vội vã quăng bóp vào tôi rồi chạy đi luôn, tôi hơi ngại khi nhìn vào bóp, tiền trong đấy đóng thành cọc cũng được.

Tôi mò đường ra bên ngoại, nhưng khi tới thì cửa đã đóng tôi nghĩ là cần thể nhân viên mới mở được định đấm chơi chơi xả hơi thôi tại cửa sắt mà, mới chạm vào thì cửa đã mở ra luôn.

-Quao….

Tôi ra ngoài nhìn đồng hồ thì đã là 3 giờ sáng, tôi bước ra cổng thấy một chiếc taxi đậu ven đường.

Tôi bước tới taxi.