Tình Muộn (U30)

Chương 5: Lần đầu tiên...

Tôi vội tắt điện thoại, ngồi bật dậy:

"Xem tí cho đỡ căng thẳng ấy mà. Trưa em không nghỉ mà còn đi giám sát cả những việc này cơ à?"

"Đâu có, em vào xưởng trước chị. Định ngủ lát thì nghe thấy tiếng nhạc nên tò mò ra xem thử."

Hoàng tủm tỉm cười làm tôi chột dạ. Hình tượng tôi xây dựng, một bà cô lãnh đạm không màng sự đời đã biến mất tiêu, thay vào đó lại thành bà cô hám giai sáu múi, thật là có chút mất mặt.

"Em không sáu múi nhưng nếu chị thích có thể sờ thử!"

Tôi ngước lên nhìn, thật không thể tin nổi câu nói đó lại được thốt ra từ miệng Hoàng - tổ trưởng QC, gương mẫu nhất chuyền.

"À thì việc này..."

Tôi ấp úng:

"Có chút đường đột..."

Hoàng đang khom lưng, ngồi bệt xuống cạnh tôi, chăm chú nhìn làm má tôi nóng bừng.

Không khí mờ ám này bị tiếng cười nói của mấy đứa đi ăn bước vào phá vỡ. Hoàng thì thầm vào tai tôi trước khi đứng dậy:

"Để lúc khác nhé!"

Tôi cứ ngồi chết trân như thế một lúc, não chưa kịp load! Đây có phải là đang gạ gẫm không.. chơi lớn vậy sao?

Kể từ lần đó, Hoàng có vẻ bạo dạn và thoải mái hơn trong việc tiếp cận tôi, còn tôi cũng kệ, tầm này có người tán tỉnh thì may quá còn gì, sao phải ngại. Hoàng xin số của tôi, rồi nhắn tin qua lại. Lâu rồi chưa có người quan tâm đi sớm về hôm khiến tôi không khỏi cảm động. Dần dần mọi người trong chuyền ngầm hiểu tôi và Hoàng là một cặp, tuy nhiên lòng tôi vẫn thấy cảm thấy không đúng, vẫn thiếu thiếu một cái gì đó mới thực sự là tình yêu đúng nghĩa.

Tôi vào công ty gần ba tháng thì đến dịp liên hoan cuối năm. Cả chuyền kéo nhau đi ăn uống, hát hò. Vì nhà xa, sợ về muộn nên lúc ngồi ở quán hát, nhân lúc mấy chị có con nhỏ kéo nhau về, tôi cũng xách đít đứng dậy. Hoàng thấy tôi về cũng bỏ cuộc vui, chạy ra bãi gửi xe:

"Sao chị về sớm thế!"

"Nhà xa không tiện chị về trước, em với mọi người cứ ở lại hát hò thêm lúc nữa..."

"Để em về cùng chị."

Tầm này về đường hơi vắng nên xe máy của tôi và Hoàng đi song song nhau. Được một đoạn, Hoàng ngập ngừng bảo:

"Chị.. chị có muốn sờ cơ bụng em không?"

Tôi nói to qua lớp khẩu trang:

"Thật à!"

Thế là hai đứa rẽ vào nhà nghỉ gần đó, Hoàng nhanh nhẹn lấy thẻ phòng rồi mở cửa. Tôi dù gì cũng ngoài 30, có phải trẻ con đâu mà ngại, với các cặp đôi yêu nhau thì điều này cũng hết sức bình thường. Hoàng vào phòng tắm trước, lúc đi ra vắt khăn tắm ngang hông, bộ quần áo công ty để gọn gàng trên ghế. Tôi đi tắm sau, lúc ra quấn khăn ngang ngực, lòng hơi hồi hộp, tay có chút run. Tôi không dám nhìn trực tiếp vào mắt Hoàng:

"Tắt điện đi cho đỡ ngại nhé..." rồi tôi với tay tắt đèn. Lúc này trong phòng chỉ còn ánh sáng của chiếc ti vi hắt ra, tranh tối tranh sáng.

Hoàng kéo tay tôi xuống giường, rồi đặt tay tôi lên bụng:

"Nhìn anh đây, đừng ngại nữa".

Hoàng ấn tay tôi lên bụng, tuy không cơ bắp bằng mấy em giai trên tiktok nhưng cũng rắn chắc, lại còn trắng nữa...Tôi nuốt khan, khẽ sờ nhẹ lên bụng Hoàng. Hoàng kéo tôi vào lòng, rồi hai đứa hôn nhau lúc nào không biết, tay tôi trượt xuống phía dưới bụng Hoàng, khăn tắm rơi ra.. Đất trời quay cuồng, cơ mà đau quá, mãi không vào được.. Hoàng ngạc nhiên:

"Lần đầu của em à?"

"Ừ, lần đầu."

Tôi đỏ mặt quay đi chỗ khác, hơn 30 mới mất.. Nghe cũng thật buồn cười..

Hoàng bắt đầu trở lên lúng túng hơn, không biết xử lý ra sao. Nhích vào một chút thì tôi lại kêu đau.. Mà tôi nhìn đồng hồ cũng hơn 10h rồi. Đi về khuya sợ gặp bọn đua xe lạng lách nên tôi càng căng thẳng, mà ngủ qua đêm tôi lại không dám.

"Thôi để lần khác."

Tôi nhổm dậy, định gạt Hoàng xuống. Hoàng nhìn tôi, môi mấp máy:

"Nhưng..."

"Anh vẫn bứt rứt à? Để em dùng tay giúp nhé. Bây giờ em phải về, muộn rồi. Nhà anh cũng xa, anh cũng nên về không lại muộn quá."

Ánh mắt Hoàng có chút thất vọng, nhưng trước sự cương quyết của tôi đành miễn cưỡng đồng ý. Tôi ôm lấy Hoàng, vừa hôn môi vừa dùng tay đưa đẩy. Xong xuôi tôi lên xe, phi một mạch về nhà, để lại bóng Hoàng ngẩn ngơ trước cửa nhà nghỉ...