Nụ cười kiêu ngạo của Du Thư Vi như thể một vị tướng chiến thắng, mãn nguyện nhìn kẻ bại trận trước mặt. Cô ta chờ đợi khoảnh khắc Cố Thanh Tửu bộc lộ sự tuyệt vọng, để khẳng định sự chiến thắng trọn vẹn của mình.
Thời gian trôi qua, nhưng Du Thư Vi vẫn không thấy Cố Thanh Tửu có phản ứng gì đặc biệt.
Ngoại trừ thoáng chút dao động ban đầu, giờ đây Cố Thanh Tửu đã trở lại với dáng vẻ vô hồn như khi vừa bước vào trại giam, ánh mắt lờ đờ không còn chút sức sống, khiến người khác phải hụt hẫng.
“Nếu không phải vì nể tình, thật lòng tôi chẳng muốn tới đây đâu. Nhưng Tửu à, tôi vẫn không thể quên cô được. Cô thử nghĩ mà xem, cả nhà họ Du này, ai có lương tâm như tôi cơ chứ?”
Miệng nở nụ cười đầy ác ý, Du Thư Vi hất cằm kiêu ngạo nhưng Cố Thanh Tửu vẫn không phản ứng gì. Dường như không nhận được biểu cảm mong đợi, Du Thư Vi bắt đầu tỏ vẻ khó chịu: “Cô chỉ biết giữ cái vẻ mặt chết trân ấy thôi sao?”
Không nhận được thái độ mình muốn, Du Thư Vi giận dữ thật sự.
Cuối cùng, Cố Thanh Tửu cũng lên tiếng, giọng khàn khàn đầy căm hận: “Tôi ghét các người!”
Cơn giận và sự căm ghét tuôn trào trong lời nói của cô khiến Du Thư Vi càng phấn khích. Cô ta ngẩng cao đầu, định thốt ra lời mỉa mai, nhưng Cố Thanh Tửu lại tiếp lời: “Thật ghê tởm!”
“Ghê tởm sao?”
Từ ngữ ấy khiến Du Thư Vi bừng lên sự khinh bỉ mỉa mai. Cô ta cười nhạt, lướt mắt nhìn Cố Thanh Tửu từ trên xuống dưới, đôi mắt ánh lên vẻ khinh thường: “Nếu có ai đáng ghê tởm, thì đó chính là cô! Nhìn lại cái bộ dạng thảm hại của mình đi, cô lấy tư cách gì mà nói câu đó?”
Cô ta giơ lên bàn tay với móng đỏ sắc sảo, rồi bật cười lạnh lùng: “Cố Thanh Tửu, cô đúng là một kẻ ngu ngốc.”
“Nhà tù là nơi phù hợp nhất với cô. Một kẻ rác rưởi như cô, cả đời cũng chỉ đáng ở đây thôi!”
Du Thư Vi đứng dậy, chỉ thẳng vào mặt Cố Thanh Tửu mà mắng, giọng điệu đầy khinh miệt.
Chiếc bụng bầu nổi bật của cô ta như một đòn giáng mạnh vào tâm trí Cố Thanh Tửu.
Bàn tay Cố Thanh Tửu nắm chặt lại, móng tay dài cắm sâu vào da thịt gây ra cơn đau buốt. Du Thư Vi là chị cùng cha khác mẹ với cô, lại có thể nhẫn tâm đến mức này, ngay cả khi cô đã bị đẩy vào ngục, cô ta vẫn không buông tha.
Gia đình họ đã dàn cảnh để tống cô vào đây, phá nát cuộc sống của cô, hủy hoại gia đình ba mẹ nuôi của cô. Giờ đây, Du Thư Vi lại xuất hiện trước mặt cô, thốt ra những lời lẽ cay nghiệt và đắc ý đến tột cùng!