Tu Tiên: Thiết Bị Mô Phỏng Hoàng Triều

Chương 5

Vậy nên, người tiều phu tiếp tục tôi luyện với chiếc rìu của mình. Nhưng việc tu hành quá khó, mà cuộc sống cũng đầy khó khăn, hắn ta không thể mỗi ngày chỉ tập trung vào việc múa may với chiếc rìu. Hắn ta còn phải vào thành bán củi, nuôi gia đình. Khi hắn ta nhắc đến việc tu hành, cha mẹ lại bảo rằng chuyện lấy vợ sinh con còn quan trọng hơn. Nhưng một khi đã lập gia đình rồi, cha mẹ lại oán trách hắn ta dành quá nhiều thời gian cho việc tu hành, vợ con thì trách móc hắn ta không quan tâm đến gia đình... Cuộc sống cứ thế trôi qua, vài chục năm sau, hắn ta vẫn dậm chân ở Luyện Khí kỳ.

Tu hành không đạt được thành tựu, tình cảm gia đình ngày càng xa cách, có thể nói là vừa không có tương lai, vừa không có tiền đồ, mà con người thì đã già mất rồi.

Nhưng nếu không lập gia đình, không sinh con, thậm chí từ bỏ gia nghiệp, ẩn mình trong hang động để tu luyện thì liệu có thể tấn chức tới Trúc Cơ không? Câu trả lời là chưa chắc.

Đây chính là cuộc đời của đa số người phàm sau khi triệu hồi được Mệnh Khí ở thế giới này.

Dẫu sao, linh căn thì ai cũng có, mọi người đều tương tự nhau. Nhưng bình dân bá tánh không có thầy dạy, không có tài chính, lại càng không có các mối quan hệ, chỉ có thể dựa vào Mệnh Khí của mình, mà Mệnh Khí vốn dĩ đã có sự phân cao thấp ngay từ đầu. Những người vừa triệu hồi Mệnh Khí đã được các tu sĩ tiên môn chủ động chiêu mộ như Hà Niệm Viễn là những trường hợp cực kỳ hiếm hoi, còn hiếm hơn cả thiên tài thần đồng trên Trái Đất.

Người như Hà Niệm Viễn, nếu trưởng thành, ít nhất cũng sẽ trở thành một trưởng lão tiên môn, tương đương với một nhà khoa học ở Trái Đất, là một thiên tài tuyệt đối với tỷ lệ một phần triệu!

Thế nhưng một thiên tài như vậy lại bị hủy hoại một cách oan uổng.

Chính vì vậy, khi nhìn vào ký ức của Hà Niệm Viễn, Trì Nhất Huyền không khỏi cảm thấy tiếc nuối.

Y hiểu rõ rằng, loại thiên tài này trong cả tỷ người cũng khó xuất hiện được vài người, mà bản thân y thì trí tuệ tầm thường, vận khí cũng chẳng có gì đặc biệt. Liệu y có thể triệu hồi thành công không? Và nếu thành công, Mệnh Khí được triệu hồi ra có hữu dụng hay không đây?

Y cười tự giễu bản thân. Nếu thật sự triệu hồi được một con dao nhỏ bình thường, có lẽ y sẽ dùng nó để tự cắt cổ, thử xem liệu mình có thể quay lại quê nhà hay không. Tất nhiên, tự giễu thì tự giễu, nhưng tự sát thì đúng là ngu xuẩn.

Đứng trước nguy cơ sinh tử, Trì Nhất Huyền chỉ có thể đánh cược. Cược rằng mình là người được định mệnh chọn lựa, chẳng lẽ xuyên không đến đây chỉ để mất mạng vô ích à?

Y vô cùng khẩn trương, tim đập nhanh đến mức như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực. Nếu không phải điều kiện quá khắc nghiệt, y đã tắm rửa, thắp hương, kiêng khem ba ngày trước khi hành động rồi.

Người ta trước khi quay gacha còn phải rửa tay cơ mà! Mở màn xuyên không của y tệ hại đến mức cơ hội duy nhất để đấu tranh sinh tồn chỉ là cố gắng chà sạch một ít bùn đất trên tay thôi đó!

Nhưng cuối cùng y đã triệu hồi được gì vậy?

Khi nghe thấy âm thanh điện tử máy móc ấy, y suýt nữa nghĩ rằng mình đang nằm mơ.

Chớp chớp đôi mắt khô rát, Trì Nhất Huyền liếc nhanh xung quanh, xác nhận rằng ngoại trừ bản thân thì không có ai thấy gì cả, lúc này y mới yên tâm hướng ánh mắt vào giao diện trò chơi mở ra trước mặt.

Giao diện quen thuộc khiến y bỗng cảm thấy hoảng hốt, như thể mình đã quay trở lại quê nhà. Dù rằng Mệnh Khí không có hình thái cố định, truyền thuyết cũng kể về nhiều loại Mệnh Khí kỳ quái, nhưng ít ra... Chắc chắn không thể nào... Điện tử đến mức này chứ nhỉ? Phải chăng điều này là do linh hồn của y đến từ một thế giới khác?

Nhưng bất kể thế nào, mạng sống của y có lẽ đã được bảo toàn rồi.

Trì Nhất Huyền cố gắng trấn tĩnh lại sự kích động trong lòng, nhưng ngón tay cái vẫn run rẩy không ngừng. Y ép đôi tay xuống đùi mình, trong một tư thế kỳ quặc, chăm chú quan sát Mệnh Khí của mình.

Y không biết người khác sau khi triệu hồi Mệnh Khí thì hiểu cách tu luyện bằng cách nào, nhưng ít nhất y chắc chắn rằng họ sẽ không giống như mình, có cả giao diện và giọng nói máy móc hướng dẫn người mới ngay bên cạnh.