Cha Tôi Là Tiểu Kiều Thê Của Đại Lão

Chương 30

"Ồ, Hi Hi, anh cả của cậu trở về rồi à? Ha ha, nam thần dạo này thế nào rồi?"

"Lâu lắm rồi không gặp anh cả, anh ấy có bạn trai hay bạn gái gì chưa?"

"Ơ, chẳng phải chúng ta đang nói chuyện về Hi Hi sao? Sao lại lôi cả anh cả của Hi Hi vào thế?"

Người đàn ông khẽ nhếch môi cười, đẩy nhẹ chiếc kính gọng vàng trên mũi, rồi đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.

Lúc này, cuối cùng cũng có người chú ý đến anh ta: “Nhìn kìa, đạo diễn trẻ tuổi nổi tiếng nhất hiện nay, Tạ Cừ.”

“À... hóa ra đó là Tạ Cừ sao? Đẹp trai quá!”

“Có cảm giác vừa trí thức vừa nguy hiểm, có phải không? Da anh ta trắng thật, trắng đến mức như phát sáng vậy.”

“Nghe nói anh ta đã nâng đỡ rất nhiều người mới, ai cũng gọi anh ta là "cỗ máy tạo sao"."

“Cái cậu gì đó... tên gì nhỉ? Chính là người được anh ta lăng xê nổi tiếng mà?”

“Cố Tây Nghiêu đó, em gái tôi mê cậu ấy như điếu đổ, suốt ngày đòi chữ ký, tiêu tốn cả mấy chục triệu để ủng hộ thần tượng, ngày nào cũng hò hét muốn lên bảng xếp hạng cho cậu ấy.”

“Chị tôi cũng thích cậu ta lắm, nhưng có gì mà thích chứ, chẳng qua cũng chỉ là một diễn viên thôi.”

“Diễn viên? Đừng xem thường, cậu ấy có hậu thuẫn đấy, dù đã cắt đứt quan hệ với gia đình rồi.”

“Ồ? Có chuyện gì sao? Cậu ấy là con nhà ai thế? Họ Cố... chẳng lẽ là...”

...

Khi nhóm nhỏ này đang bàn tán rôm rả, từ cửa ra vào bỗng vang lên tiếng xôn xao.

Một thanh niên trẻ tuổi chạy tới thông báo: "Đến rồi, đến rồi, anh hai của Hi Hi đến rồi, còn ôm theo một đứa trẻ, chắc chắn đó là anh hai của Hi Hi rồi!”

Có người kéo tay Vân Tùng Hi: “Đi nào, đi thôi! Chúng ta cùng ra xem nào.”

Nhưng Vân Tùng Hi lại giật tay ra, nói: “Không, các cậu cứ đi đi!”

Cậu thực sự không muốn nhìn thấy khuôn mặt của Trì Cẩn Hiên, khuôn mặt mà cậu luôn ao ước có được.

Nếu cậu có thể trông giống như vậy thì tốt biết mấy, phải nói rằng, nếu cậu thực sự là con ruột của nhà họ Vân thì tốt biết mấy.

Nhưng không sao cả, dù thế nào đi nữa, anh ta mãi mãi không thể vào được sổ hộ khẩu của nhà họ Vân.

Chỉ cần anh ta không mang họ Vân, cậu vẫn sẽ luôn là cậu con út được cưng chiều nhất của gia đình.

Trì Ánh Thu được Trì Cẩn Hiên bế trong lòng, nhìn khung cảnh nơi này mà kiếp trước cậu đã từng đến.

Nhưng tâm trạng lúc này lại hoàn toàn khác với kiếp trước, kiếp trước chỉ là vui chơi mà thôi.

Kiếp này, cậu lại vô cùng phấn khích, "Ta đến rồi, nhiệm vụ mới!"

Lần này, nhất định ta phải giành lấy chiến lợi phẩm của mình.

Vừa bước vào, Âu Tĩnh liền bị các phu nhân nhà quyền quý vây quanh.

Các quý bà tiểu thư chào hỏi nhau, khắp nơi ánh lên ánh sáng lấp lánh từ những bộ trang sức xa hoa.

Tổ chức một buổi tiệc như thế này tốn cả triệu, riêng chi phí thuê địa điểm đã lên đến hàng trăm nghìn.

Giữa hội trường, có một ban nhạc đang chơi vĩ cầm, mà người kéo đàn lại là một người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh.

Âu Tĩnh bị bao quanh, từng người một tiến đến chào hỏi, lớp trang điểm dày cộm cũng không che giấu nổi vẻ mệt mỏi trên gương mặt bà.