Cha Tôi Là Tiểu Kiều Thê Của Đại Lão

Chương 29

Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng chỉ khi có Hi Hi ở bên cạnh, bà mới cảm thấy lòng mình bình yên hơn.

Trong lòng bà chỉ mong mối hôn nhân với Sơ gia nhanh chóng được định đoạt!

Có thể sớm đưa cậu ấy gả vào nhà họ Sơ, cũng coi như là một sự giải thoát.

Buổi tiệc đầy ắp những nam thanh nữ tú, ai cũng tò mò về cậu con trai vừa mới trở về của nhà họ Vân.

Vân Tùng Hi đã ngồi cùng với vô số bạn bè trong giới thượng lưu, bạn bè ai nấy đều hỏi han: “Hi Hi, nghe nói anh trai cậu trở về rồi?”

Vân Tùng Hi bất đắc dĩ nhún vai, nói: “Ừm, đúng vậy... Haizz…”

Bạn bè xung quanh thấy cậu có vẻ thiếu sức sống, liền hỏi: “Ơ? Sao thế? Cậu và anh trai không hợp nhau à?”

Vân Tùng Hi bối rối đáp: “Không... không có đâu! Chỉ là anh ấy vừa từ quê trở về, nên chưa quen với cuộc sống ở đây. Các cậu không biết đâu, hoàn cảnh sống trước đây của anh ấy rất tệ. Điều đó có lẽ đã ảnh hưởng phần nào đến tính cách của anh ấy.”

Chỉ vài lời nói ngắn ngủi, những người này đã dán nhãn lên người cậu con thứ vừa trở về của nhà họ Vân.

Thằng con nhà quê mới trở về, còn có vấn đề về tính cách.

Ngay cả Hi Hi, người vốn dịu dàng như vậy, cũng không chịu nổi anh ta, xem ra thực sự có vấn đề rồi.

Vân Tùng Hi hắng giọng, rồi nhỏ giọng nói tiếp: “Thật ra... còn một chuyện nữa, nhưng các cậu nhất định đừng nói ra ngoài nhé.”

Mọi người liền xúm lại, tò mò hỏi: “Chuyện gì thế?”

Vân Tùng Hi nói: “Có lẽ anh hai của tôi... vì hồi nhỏ không được giáo dục về giới tính nên vừa mới trưởng thành đã có con rồi. Nhưng chuyện này, các cậu đừng tiết lộ ra ngoài nhé! Haizz, anh ấy một mình nuôi con cũng rất đáng thương.”

Người đàn ông ngồi bên cạnh cầm tách cà phê, nghe đến đó thì khẽ nhíu mày.

Khóe môi lại không kìm được mà nở một nụ cười, nghĩ thầm thú vị thật.

Nếu cậu thực sự không muốn mọi người lan truyền chuyện này, thì tốt nhất là đừng nói ra ngay từ đầu, đúng không?

Xem ra cậu con út của nhà họ Vân không hề đơn giản như vẻ ngoài ngây thơ mà cậu ấy thể hiện.

Dù sao thì thân phận con nuôi của Vân Tùng Hi chưa từng được công khai, người ngoài vẫn luôn nghĩ rằng cậu là con ruột của nhà họ Vân, là đứa con mà Âu Tĩnh sinh ra vì nhớ thương người con trai thứ hai bị thất lạc.

Người đàn ông nhẹ nhàng đặt chiếc tách cà phê viền vàng lên bàn, ánh mắt nhìn về phía cậu con út nhà họ Vân.

Những cậu ấm cô chiêu xung quanh đều đang ra sức tỏ ra đồng cảm, hết lời khen ngợi Vân Tùng Hi: “Nói thật, Hi Hi luôn là cục cưng của gia đình, đột nhiên lại xuất hiện một đứa con ngoài giá thú còn muốn tranh giành sự quan tâm của cậu, thật sự là quá đáng.”

“Đúng thế! Nghe mà tức giận thay cho cậu, sao có thể đối xử với Hi Hi như vậy được chứ. Ủa, bố mẹ cậu không quản sao? Đúng rồi, chẳng phải anh cả của cậu cũng đã trở về rồi sao?”