Suy cho cùng Hứa Lệ Nương vẫn còn nhỏ tuổi, cho nên còn cần vợ trưởng thôn quản lý giúp.
"Lãm Nguyệt, ngươi yên tâm, ta chắc chắn sẽ theo dõi chặt chẽ, còn về ta, cứ để Lệ Nương quan sát ta." Vợ trưởng thôn nói.
Tô Lãm Nguyệt gật đầu, chuyện thêu thùa xem như đã giải quyết xong.
Bên ngoài trời vẫn tiếp tục mưa to, việc làm trường cung chỉ có thể tạm thời gác lại nhưng khi các nam nhân thấy các nữ nhân thôn Liệp Hổ đều đang bận rộn không ngơi tay thì lại càng cảm thấy mình không thể cứ nhàn rỗi như thế.
Họ nghe nói Tô Lãm Nguyệt bằng lòng thu lấy trường cung họ làm, sau khi cân nhắc tính toán, họ nghĩ những thứ làm bằng gỗ khác có phải Tô Lãm Nguyệt cũng sẽ nhận lấy hay không?
Vì thế ngay lúc Tô Lãm Nguyệt còn đang nhìn mưa rơi bên ngoài, trong đầu còn đang thầm nghĩ không biết bao giờ mưa mới có thể tạnh, để nàng nhanh chóng đưa việc làm ra trường cung vào lịch trình quan trọng càng sớm càng tốt, lúc này các nam nhân thôn Liệp Hổ lại đưa trâm tóc, lược gỗ mình thường làm cho vợ và vài tượng thỏ, hổ nhỏ bằng gỗ cho trẻ con chơi đến trước mặt nàng.
"Tô cô nương, ngươi nhìn qua những món này xem sao? Nhìn thử xem thương đội có nguyện ý thu không, những thứ này đều là do bọn ta làm, nếu như, nếu như thương đội bằng lòng đổi, bọn ta có thể làm bất cứ lúc nào."
Mặc dù đã lấy hết dũng khí nhưng các nam nhân thôn Liệp Hổ đều cảm thấy bọn họ chỉ cầm đến những món đồ chơi không đáng giá gì nên lúc hỏi thăm Tô Lãm Nguyệt, bọn họ đều hơi xấu hổ.
Tô Lãm Nguyệt liếc nhìn bọn họ, sau đó mới gật đầu nói: "Để ta xem thử."
Vừa nhìn qua thôi đã khiến nàng cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Trâm cài tóc bằng gỗ đào 4 tệ/cái, lược gỗ đào 8.8 tệ/cái...... mà giá cao nhất cũng là thỏ gỗ và hổ nhỏ bằng gỗ trị giá 35 tệ một con.
35 tệ, Tô Lãm Nguyệt thật sự vui vẻ, nhưng nàng rất nhanh đã bình tĩnh lại, bởi vì mấy bức tượng gỗ cũng cần một lượng gỗ không nhỏ, vậy thì vật liệu gỗ cần đến chỉ sợ cũng giống như trường cung, phải đợi đến khi trời nắng mới có thể làm ra nhưng mà để điêu khắc một tượng gỗ như vậy chắc chắn sẽ không hề đơn giản mà giá cả lại kém xa trường cung.
Mặc dù có suy tính nhưng lúc này Tô Lãm Nguyệt cũng không hỏi thăm cụ thể mỗi một đồ vật cần mất bao lâu để có thể làm ra mà trực tiếp báo giá cho thôn dân thôn Liệp Hổ, để chính bản thân họ tự lựa chọn làm cái gì, trâm cài tóc bằng gỗ đào 1 cân gạo/cái, lược gỗ đào 2.5 cân gạo/cái... Tượng thỏ, hổ bằng gỗ 12 cân gạo/con.
Nghe đến tượng gỗ thỏ hổ được 12 cân gạo, các nam nhân trong thôn Liệp Hổ đều không nhịn được thở dồn dập nhưng ngay sau đó họ cũng bình tĩnh lại.
Bởi vì đúng như Tô Lãm Nguyệt suy tính, trước mắt trong miếu hoang cũng không còn vật liệu gỗ thích hợp để cho họ làm tượng gỗ này.
Có rất nhiều củi gỗ chất đống trong miếu hoang, trong đó có gỗ đào có thể dùng để làm trâm cài tóc.
Mặc dù một cái trâm cài tóc chỉ có thể đổi một cân gạo nhưng họ chỉ cần tốn hơn một canh giờ là có thể làm ra một cái trâm cài tóc, tính như vậy xem ra ít nhất một ngày họ cũng có thể đổi được bốn năm cân gạo.
Đây là việc mà trước kia bọn họ hoàn toàn không dám tưởng tượng, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khẩn thiết nhìn Tô Lãm Nguyệt, tất cả những điều này đều nhờ có Tô cô nương, Tô cô nương chính là ân nhân của bọn họ.
"Tô cô nương..."
Biết họ muốn nói lời cảm ơn, Tô Lãm Nguyệt xua tay tỏ vẻ không cần nhiều lời, bởi vì người thu được nhiều lợi nhất trong việc này là nàng chứ không phải thôn dân Liệp Hổ.
Nói thật, nàng ít nhiều cũng hơi giống gian thương, cho nên gánh không nổi một tiếng cảm ơn của họ.
Nhưng Tô Lãm Nguyệt lại quên rằng, nếu như không có nàng thì hiện tại thôn dân thôn Liệp Hổ đã cùng đường không còn lối thoát, là nàng đã mang đến hy vọng sống sót cho thôn dân Liệp Hổ.
Hơn nữa dù nàng kiếm được nhiều nhưng cũng ở khả năng lớn nhất bảo đảm thôn dân thôn Liệp Hổ được ấm no, thậm chí chỉ cần thôn dân Liệp Hổ cần cù chịu làm thì lương thực trong tay bọn họ sẽ dư ra càng ngày càng nhiều, càng ngày càng giàu có, mà tất cả những điều này đều là sự thay đổi do nàng mang đến cho họ.
"Vải vóc, kim chỉ càng chất lượng thì khăn tay được làm ra sẽ càng đáng giá, những tượng gỗ điêu khắc nhỏ này cũng giống như vậy, chất gỗ càng tốt càng có giá trị, sau này khi mọi người có thể làm thử xem, nhưng cụ thể là trả bao nhiêu phải chờ làm ra mới có thể xác định được." Tô Lãm Nguyệt lại nói thêm.