Tôi Là Trùng Cái Đúng Quy Tắc

Chương 16: Giải đấu liên trường 8

Kênh phát sóng của Phương Cẩn nó có hơi nhàm chán, vì Phương Cẩn chỉ đi săn được một số loại quái thú nhỏ cấp không cao.

Thành ra người xem ngày càng ít, đến cuối cùng là chẳng còn người xem.

Phương Cẩn chờ chính thời điểm này. Khi mọi người đi xem kênh phát sóng khác hết.

Cậu ngay lập tức đập nát con robot này.

Xin lỗi nhé tiểu Bạch. Rồi bỏ nó vào hộp đựng rồi phóng ra một đoàn tinh thần lực mạnh mẽ, lục soát con mồi ở khắp nơi.

Hơn phân nửa sa mạc được đặt dưới sự kiểm soát của cậu.

Một bản đồ chi tiết được hình thành ngay trong đầu Phương Cẩn, những điểm sáng khác nhau là đoàn tinh thần lực của những tuyển thủ khác.

Còn vấn đề con robot nhỏ này có thể đo được tinh thần lực hay không thì không đáng lo lắm.

Cùng lắm thì nó chỉ có thể đo được dao động của tinh thần lực.

Đến lúc tra hỏi cậu có thể nói mình gặp một người rất mạnh đang đi kiếm nguyên liệu gì đó ở trên mảnh sa mạc này.

Còn con robot không thể quay được gì là do nó đã bị người kia đập rồi bị cậu bỏ vào hộp đựng rồi.

Thế là thoát.

Chắc là thoát được.

Phương Cẩn phấn khởi đi tìm những con quái thú cấp cao khác để săn.

Bắt đầu làm nóng người thôi.

Ngay tại thời điểm này Noir cũng cảm nhận được một đoàn tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ.

Người hôm đó đang ở đây!

“Fye dẫn đội.” Noir phân phó cho Fye.

“Rõ.”

Noir lái cơ giáp đi theo hướng của đoàn tinh thần lực.

Mọi người trong đội cũng không có ý kiến gì, vì trận đầu đơn giản này không cần Noir phải lo.

Phương Cẩn chém gϊếŧ quái thú cấp cao, mỗi bước cậu đi qua đều có quái thú ngã xuống, máu nhuốm đỏ cả một mảng sa mạc xám.

Noir càng đi tới gần càng thấy nhiều xác thú nằm la liệt chưa kịp thu dọn.

Cuối cùng hắn chỉ thấy một chiếc cơ giáp màu hồng dính đầy máu nằm trên cát.

Chiếc cơ giáp này là của… Phương Cẩn.

Cậu ta là người đó sao.

Có rất nhiều người xem kênh phát sóng của Noir, thấy chiếc cơ giáp màu hồng trông rất mắc cười nằm trong máu thì phần lớn mọi người đều tò mò chạy sang kênh phát sóng của Phương Cẩn.

Nhưng kênh phát sóng đó chỉ có mỗi mày đen, đồng thời cũng dẫn tới sự chú ý của ban giám sát.

Cơ giáo to lớn màu đen kéo theo chiếc cơ giáp màu hồng đi tạm đến một chỗ nghỉ ngơi.

Phương Cẩn lúc này đang ngồi trong khoang điều khiển nghỉ ngơi, nhìn thì bình tĩnh nhưng thật ra đang vô cùng phấn khởi.

Cậu nhớ ra rồi Noir chính là cái người bị cậu đυ.ng trúng ở đấu trường ngầm.

Đúng là rất có duyên.

Đang tính đi tìm Noir đấu một trận thì người đã tới rồi.

Nhưng Phương Cẩn biết rõ e là Noir đã phát giác ra tinh thần lực mạnh mẽ của cậu.

Bị hắn phát hiện ra là chắc chắn bị điều tra, có khi nào vì quy phạm nội quy thi đấu mà cậu ăn một tháng cơm tù không trời.

Như vậy thì không được đâu, cậu còn muốn tham gia giải đấu ở đấu trường ngầm nữa.

Nên bây giờ có cảnh Phương Cẩn mê mang ra khỏi khoang bảo hộ.

Vẻ mặt trắng bệnh vô cùng trân thật, cơ thể bủn rủn nhìn Noir.

“Đội trưởng Parisk.” Phương Cẩn mấp mấy đôi môi khô khốc chào hỏi Noir.

Noir gật đầu.

Một khoảng không im lặng.

“Cảm ơn anh đã cứu tôi.” Phương Cẩn dùng ánh mắt biết ơn nhìn Noir.

Lần này hắn không gật đầu nữa mà ừ một tiếng.

“Tinh thần lực dao động lúc đó là của cậu?” Noir dùng giọng điệu lạnh nhạt hỏi.

“ Anh cũng cảm nhận được à. Nó không phải của tôi, tinh thần lực của tôi không cao đến như vậy.”

“Người đó là ai?”

“Thứ lỗi cho tôi câu hỏi này tôi không thể trả lời.”

Ngay khi Phương Cẩn từ chối, Noir đã rút ra một thanh kiếm đặt chính diện cổ của Phương Cẩn.

Ý tứ uy hϊếp vô cùng rõ ràng.

“Tôi vẫn không thể nói.” Phương Cẩn làm bộ sợ hãi.

Thanh kiếm kia tiến sâu thêm một chút, Phương Cẩn nhắm tịt mắt lại.

Ý từ chối quá rõ ràng.

Cuối cùng Noir vẫn nhường trước buông thanh kiếm kia xuống.

“Người đó sẽ còn kiếm cậu?” Noir hỏi một câu cuối cùng.

“Không chắc chắn.” Phương Cẩn lắc đầu.

Tôi không thể tự kiếm tôi đâu anh trai.

Nhưng Noir có mục đích gì? Nếu được thì Phương Cẩn mong mục đích của hắn và cậu giống nhau.

Cậu có thể từ từ làm rõ.

Tạo được mối quan hệ giả giữa cậu và ‘người đó’, cậu chẳng còn lo thiếu cơ hội gặp Noir nữa.

Nhưng để nhanh hơn thì.

Anh giai à, anh muốn gặp tôi thì phải nói mục đích trước rồi tự khắc tôi sẽ tự mò đến đấu với anh một trận xong liền chuồn luôn.

Nhưng nhớ đến cơ giáp mà Noir hay lái nhất hình như là một chiếc cấp S7, khoảng cách cơ giáp quá xa sẽ ảnh hương đến cảm giác đấu.

Cậu sẽ cho Noir một trận đấu hoành tráng.

Và cuối cùng là khi đồng đội thấy Noir quay lại, đằng sau còn đem theo một chiếc cơ giáp màu hồng rất mắc cười.

Cả đám nghệt mặt ra.