Thực tế, hôm đó, khi Tưởng Tiễu và Lục Thanh tranh cãi trong nhà vệ sinh, Sở Nhược Tồn chỉ tình cờ có mặt. Y còn ra sức can ngăn. Nhưng ai cũng biết rằng Tưởng Tiễu và Sở Nhược Tồn cùng công ty, người khác nhìn vào lại tưởng y đồng lõa với Tưởng Tiễu đánh hội đồng Lục Thanh. Tưởng Tiễu còn cố ý nói bóng gió, cuối cùng vụ việc bị đổ oan thành một trận đánh giữa Sở Nhược Tồn và Lục Thanh. Mà Lục Thanh là người của công ty đối thủ, đương nhiên sẽ không lên tiếng giải thích gì cho y.
Hôm nay, cả hai công ty và đội ngũ đạo diễn chương trình đều có mặt để giải quyết vấn đề.
Tổng đạo diễn là một người đàn ông trẻ tuổi ngoài ba mươi, tuy ngoại hình bình thường nhưng thái độ chân thành. Không khí trong phòng nặng nề, anh ta là người chủ động mở lời để hóa giải, không muốn chương trình lại sa vào những lùm xùm tiêu cực như một số chương trình khác.
"Chúng ta cần tìm ra cách giải quyết vụ này ngay hôm nay. Đã có chuyện đánh nhau thì phải có kết quả xử lý rõ ràng." Đạo diễn nhìn lần lượt hai bên. Anh ta muốn chương trình tiếp tục, dù có thể dùng lùm xùm để tăng độ hot nhưng vẫn cần một giải pháp thỏa đáng.
Người lên tiếng trước là quản lý của Lục Thanh, một người phụ nữ trung niên với nét mặt nghiêm nghị. Bà thẳng thắn yêu cầu: "Người ra tay trước là thực tập sinh của Thanh Quất, chúng tôi yêu cầu các người đăng video xin lỗi trên Weibo."
Quản lý của Thanh Quất là Phương Minh liếc nhìn Tưởng Tiễu. Ông hiểu rõ tính khí cậu thanh niên này, lúc nào cũng hách dịch, hễ không vừa ý là nổi giận. Nếu có chuyện gì khiến cậu ta nghe không thuận tai thì sẽ lập tức chửi thẳng, nghiêm trọng hơn còn ra tay với người ta. Phương Minh chắc chắn rằng Tưởng Tiễu là người động thủ trước. Công ty Hữu Ngư rõ ràng không muốn để yên, dù sao Thanh Quất cũng không có lý do gì để biện hộ, việc duy nhất có thể làm lúc này là đổ lỗi cho người cuối cùng bước vào phòng là Sở Nhược Tồn.
"Dù bên chúng tôi có động thủ trước, nhưng thực tế là Lục Thanh của các vị cũng cũng đánh trả chứ đâu có vừa gì. Tưởng Tiễu cũng có vết bầm trên người, mà việc này không có camera ghi lại, đúng sai khó mà phân định được." Phương Minh cố tỏ vẻ hòa nhã, muốn thương lượng để giành lợi thế cho công ty mình.
Người quản lý của Lục Thanh là Tống Ý tức giận đáp lại: "Phương Minh, đừng có mà chối quanh co thế! Hai người bên các người đánh một người bên chúng tôi, vết bầm rõ ràng thế, còn đánh rất mạnh, suýt nữa là trúng vào mắt đấy. Nếu Lục thiếu gia của chúng tôi mà có chuyện gì lớn thì liệu công ty Thanh Quất các anh có gánh nổi hậu quả không?" Bà nhấn mạnh cụm từ "Lục thiếu gia" với hàm ý mỉa mai.
Phương Minh đã lăn lộn trong giới giải trí lâu năm nên không ngốc. Nghe đến chữ "Lục" và "thiếu gia", ông chợt nhớ ra Lục Thanh có gia thế không hề đơn giản ở Kinh Châu. Ông liếc nhanh về phía Lục Thanh và lập tức hiểu ra.
Ông quyết định nhượng bộ, vì cấp trên đã nhắn nhủ không thể để yên vụ này. Giữa một bên là Tưởng Tiễu, một bên là Sở Nhược Tồn, chắc chắn phải chọn bảo vệ Tưởng Tiễu.
"Chị Tống à, chúng ta đến đây để giải quyết vấn đề chứ không phải tạo thêm vấn đề. Nếu bắt Sở Nhược Tồn đăng video xin lỗi thì mọi công sức của cậu ấy từ trước đến giờ coi như đổ sông đổ bể. Hay chúng tôi đăng bài xin lỗi trên Weibo, công ty sẽ lập tức cho người xử lý ngay." Phương Minh khéo léo đẩy Sở Nhược Tồn ra ngoài, chẳng nhắc gì đến Tưởng Tiễu, vì ông nhất định phải bảo vệ Tưởng Tiễu.
Tống Ý có vẻ hài lòng với đề xuất đó. Bà quay sang hỏi ý Lục Thanh: "Cậu thấy sao?"
Lục Thanh đáp hờ hững: "Tùy."
Ý là đã đồng ý rồi.
Phương Minh chẳng cần phải hỏi Tưởng Tiễu, họ đã trao đổi trước qua tin nhắn. Với công ty, tuy Sở Nhược Tồn đang xếp hạng khá cao trong chương trình, nhưng chưa đến mức đáng phải ưu tiên bảo vệ hơn Tưởng Tiễu. Nếu xảy ra xung đột thì tất nhiên họ sẽ chọn Tưởng Tiễu.