"Lâm Mạt! Cô tiêu đời rồi cô có biết không! Tôi nghe nói Tiết Lộ Hạc đã nắm được chứng cứ rồi, đang trên đường về nhà tìm cô đó, tự cầu phúc đi nhé!"
Âm thanh trong tin nhắn thoại vô tình mở ra, cả căn phòng rộng lớn bỗng chìm trong tĩnh lặng.
Trên chiếc giường phong cách châu Âu với những tấm chăn gấm thêu hoa văn cầu kỳ và gối ôm xếp chồng thành một ngọn núi nhỏ, Lâm Mạt ngồi giữa đống gối, nhíu mày bối rối.
Cô nghi ngờ rằng mình đang gặp ảo giác. Đây là đâu? Sao lúc nãy cô còn ở trong phòng cấp cứu, sau khi ngất đi tỉnh dậy đã thấy mình ở đây?
Cảm giác mượt mà của tấm chăn lụa, mùi hương thoang thoảng trong không khí, và cả tiếng đập của trái tim khỏe mạnh… mọi thứ chân thật đến khó tin.
Chẳng lẽ đây là… truyền thuyết xuyên không?
Từ nhỏ, Lâm Mạt đã mắc bệnh tim bẩm sinh, bác sĩ bảo rằng cô không thể sống quá hai mươi tuổi. Vậy mà cô vẫn cố gắng, sống tới hai mươi ba tuổi, cuối cùng lại trải qua cơn đau tim nghiêm trọng nhất.
Chính Lâm Mạt cũng nghĩ rằng lần này khó qua khỏi. Trước khi ngất đi, ý nghĩ cuối cùng của cô là: Đời này mình còn chưa từng yêu ai… tiếc ghê!
Không ngờ giờ đây cô không những không chết, mà còn có một thân thể khỏe mạnh, sống trong một nơi xa hoa như thế này.
Lâm Mạt xuống giường, bước đến soi mình trong chiếc gương lớn.
Trong gương là một cô gái với ngũ quan tinh tế, thanh tú, nhưng lại mang mái tóc xoăn kiểu "mì tôm" rất kỳ lạ. Bộ váy ngủ thì thiếu vải hơn là có, còn khuôn mặt thì vẫn lấm lem kẻ mắt chưa được tẩy trang, nhòe nhoẹt cả lên.
Ngũ quan khá giống Lâm Mạt, nhưng phong cách ăn mặc lại hoàn toàn khác biệt, thân hình cũng quyến rũ hơn nhiều so với Lâm Mạt vốn bị bệnh tim kinh niên, đường cong nào cần có đều có cả.
Lâm Mạt ngắm nhìn mình trong gương một lúc, rồi cầm điện thoại lên và nghe lại đoạn tin nhắn vừa rồi.
"Tiết Lộ Hạc…" Cái tên này nghe có vẻ quen thuộc.
Lâm Mạt cố nhớ lại, bỗng nhiên một luồng sáng bừng lên trong đầu, mắt mở to kinh ngạc: Tiết Lộ Hạc! Đây chẳng phải là đại phản diện trong cuốn tiểu thuyết mình vừa đọc cách đây vài ngày sao?
Đó là một cuốn tiểu thuyết bách hợp cẩu huyết về tổng tài, trong đó hai nhân vật chính yêu nhau nhưng lại không thể bên nhau, lằng nhằng đến hơn hai trăm chương.
Tiết Lộ Hạc có vẻ ngoài lộng lẫy của một ảnh hậu quốc tế, nhưng thực chất lại là cổ đông lớn nhất của tập đoàn thương mại lớn nhất trong truyện, phạm pháp gần hết nửa bộ luật hình sự. Cô thường xuyên bày ra mấy màn tra tấn như giam giữ, bắt cóc, mưu sát người thân của nữ chính, còn đâm xe gây tai nạn với nam chính trong nguyên tác. Đúng chuẩn một “bệnh kiều” tâm thần!
Và đúng là, nhân vật phản diện Tiết Lộ Hạc có một người vợ pháo hôi tên là… Lâm Mạt!
Chẳng lẽ mình đã xuyên vào cuốn sách này, trở thành người vợ pháo hôi của đại phản diện Tiết Lộ Hạc – Lâm Mạt?
Lâm Mạt bắt đầu run rẩy, liền nhắn vài chữ cho người tên "Lư Nhược Nhược" đã gửi đoạn tin nhắn âm thanh trước đó: "Bằng chứng gì?"
Lư Nhược Nhược lập tức gọi lại bằng một đoạn âm thanh, giọng la hét hốt hoảng:
"Lâm Mạt, cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi! Mau thu dọn mấy thứ có giá trị và chuồn ngay đi, cậu vừa nɠɵạı ŧìиɧ với một cô nàng nóng bỏng hai hôm trước, hôm nay Tiết Lộ Hạc đã biết rồi, cậu tiêu đời rồi đấy! Vì coi cậu là chị em tốt, nên mình mới cảnh báo. Nếu cô ấy có tra hỏi thì đừng khai ra mình nhé, mình sợ bị cô ấy "xử đẹp" mất! Cô ấy chắc sắp về nhà rồi, cậu mau chạy đi!"
Lâm Mạt còn chưa kịp mở miệng thì đầu bên kia đã "cạch" một cái cúp máy, hệt như sợ bị Tiết Lộ Hạc bắt gặp.
Lâm Mạt đờ đẫn đứng đó, cố gắng nhớ lại tình tiết trong truyện.
Trong nguyên tác, Lâm Mạt là vợ của ảnh hậu Tiết Lộ Hạc, nhưng hoàn toàn không yêu cô ấy, cuộc hôn nhân này thực chất chỉ là một cuộc liên hôn thương mại.
Nhưng vấn đề là Tiết Lộ Hạc lại cực kỳ bệnh kiều, đã quy định rõ ràng rằng trong hai năm đầu hôn nhân, cả hai phải giữ lòng trong sạch, vì cô ấy mắc chứng sạch sẽ, không thể chịu nổi việc trong nhà mình có người từng qua lại với người khác.
Còn Lâm Mạt thì từ đầu đến cuối đều yêu nam chính trong nguyên tác, không ngừng bám riết lấy anh ta. Dù hết lần này đến lần khác bị từ chối, cô vẫn không chịu từ bỏ, ngược lại còn ghét nữ chính, làm đủ trò ngốc nghếch để gây khó dễ.
Đến khi Tiết Lộ Hạc và Lâm Mạt kết hôn được một năm, Lâm Mạt lại một lần nữa tỏ tình với nam chính nhưng bị từ chối. Sau đó, cô uống say ở quán bar rồi qua đêm với một người phụ nữ xa lạ, không may là lại bị chụp ảnh.
Ngay sau đó, tình tiết tiếp diễn là…
Tiết Lộ Hạc cầm bức ảnh trở về, nổi trận lôi đình, không chỉ nhục mạ Lâm Mạt mà còn giam cô lại trong nhà.
Và… trong lúc Lâm Mạt cố gắng bỏ trốn, cô bị ngã từ cửa sổ biệt thự xuống, tàn phế suốt đời. Cuối cùng, Tiết Lộ Hạc đưa cô vào viện dưỡng lão, chưa đến ba mươi tuổi thì đã qua đời.