Nghe những lời lăng nhục của anh, trái tim Thẩm Thư Ý như bị kim châm, cảm giác nghẹt thở dày đặc — có lẽ là do ý thức của nguyên chủ đã dao động. Sự hiểu lầm của Quý Đồng Châu về nguyên chủ không phải chuyện ngày một ngày hai.
Thẩm Thư Ý biết rõ sức mạnh chênh lệch giữa nam và nữ, không muốn chọc giận Quý Đồng Châu bằng lời nói nên chỉ giữ im lặng.
Trên gương mặt Quý Đồng Châu đầy sự phẫn nộ: "Nếu không vì cô lấy ơn báo đáp, chúng ta đã chẳng đính hôn."
Thẩm Thư Ý từng thấy nhiều diễn viên trên phim trường, nhưng chưa từng thấy ai diễn vai tra nam thấm thía như Quý Đồng Châu. À đúng rồi, anh vốn dĩ là một đại tra nam. Đúng là giả tạo nhưng luôn tỏ vẻ chính trực.
Cô nhíu mày, cố chịu đựng sự dày vò của thuốc, bình tĩnh hỏi: "Lúc đầu chẳng phải chính anh đã đồng ý đính hôn sao? Anh không muốn ư?"
"Làm sao tôi có thể muốn đính hôn với một người phụ nữ giả tạo yếu đuối như cô?" Quý Đồng Châu cảm thấy toàn thân nóng bừng, sự kiên nhẫn đã hoàn toàn cạn kiệt.
"Thủ đoạn của cô đê hèn đến thế, tôi muốn hủy hôn với cô!"
"Được thôi." Thẩm Thư Ý bình thản gật đầu.
"Gì cơ?" Quý Đồng Châu tưởng cô sẽ khóc lóc cầu xin anh đừng hủy hôn, không ngờ cô lại bình tĩnh gật đầu như vậy.
"Hủy hôn, tôi đồng ý." Thẩm Thư Ý dồn hết sức lực để kìm nén thuốc trong người, chẳng buồn quan tâm đến tra nam này: "Anh đi nói với ông nội của anh đi."
"Giờ cô lại muốn đi mách ông nội sao?" Quý Đồng Châu nhìn cô, từng bước tiến lại gần.
Ngay khi tay anh định chạm vào eo cô, Thẩm Thư Ý dùng toàn lực đẩy anh ra, nhanh chóng khóa mình vào trong phòng tắm.
Nhìn tay mình trượt khỏi người cô, mắt Quý Đồng Châu đầy vẻ khinh miệt, nhếch môi cười mỉa mai. Anh nhìn cánh cửa phòng tắm, lạnh lùng hừ một tiếng.
"Cô tưởng tôi muốn chạm vào cô chắc?"
"Dù cô có cởi hết và quỳ xuống cầu xin tôi, tôi cũng chẳng thèm!"
Nói xong, Quý Đồng Châu sập cửa rời khỏi chính sảnh, anh không tin Thẩm Thư Ý thật sự muốn hủy hôn với anh.
Thẩm Thư Ý xả nước lạnh, ngâm mình trong bồn tắm. Thuốc quá mạnh, gần như lấy đi tất cả lý trí của cô.
Cô nhắm mắt lại và suy ngẫm mọi việc.
Kiếp trước, cô vừa nhận giải Ảnh hậu nhưng lại gặp tai nạn ngã từ vách núi khi quay phim mà chết, linh hồn trôi dạt đến một nơi gọi là Cục Quản lý Thời không.
Trong không gian ảo lạ lẫm đó, một âm thanh như máy móc vang lên trong đầu cô.
[Chúc mừng ngài trở thành người sống lại dự bị thứ 2024 của Cục Quản lý Thời không. Tôi là Hệ thống mang thai tốt 66 của ngài...]
Và để kiếm tích phân sống lại, cô trở thành một người thực thi tập sự của Cục Quản lý Thời không, nhiệm vụ của cô là giúp các đại lão tuyệt hậu ở các tiểu thế giới sinh con nối dõi.
Thẩm Thư Ý băn khoăn: "Họ đều tuyệt tự, làm sao tôi sinh con cho họ được?"
Kiếp trước cô cũng chưa kết hôn, chưa từng có con, cũng không biết mình có dễ thụ thai không.
Hệ thống 66 giải thích: Những đại lão này đều là nhân vật hàng đầu trong các lĩnh vực nhưng vì nhiều lý do không thể có con. Ký chủ có thể sử dụng điểm hảo cảm của đại lão dành cho ngài để đổi lấy "Đan sinh con."
[Ký chủ mau tỉnh lại đi, nếu ngâm lâu hơn ngài sẽ bị cảm lạnh đó.]
Nghe giọng của Hệ thống 66, Thẩm Thư Ý bừng tỉnh mở mắt, cơn nóng trong người vẫn chưa tan hết. Cô hít một hơi thật sâu: "Hệ thống, hãy truyền hết cốt truyện nhiệm vụ của thế giới nhỏ này vào đi."
———-
Đại lão tuyệt tự: người đàn ông quyền lực, giàu có nhưng không có con nối dõi.