Ta và Chu Vân Thanh từng có duyên gặp gỡ một lần, vào thời điểm ta cùng phụ thân tiến kinh diện thánh.
Lúc ấy đang dịp lễ hội mùa xuân, các tiểu thư khuê các trong kinh thành đã ân cần mời ta tham dự yến tiệc.
Vì vội vã, ta không kịp trang điểm, chỉ khoác lên mình bộ nam trang thanh lịch, gọn gàng đến dự.
Nào ngờ, có vài tiểu thư kiêu căng lại chê cười ta không hiểu lễ nghi, may mắn thay, Chu Vân Thanh đã lên tiếng bảo vệ ta.
Trong lần gặp đầu tiên ấy ta đã biết, Chu Vân Thanh là đệ nhất tài nữ vang danh chốn kinh thành, sở hữu nhan sắc diễm lệ tựa tiên nữ, nàng chỉ mặc một bộ y phục màu tím thướt tha, ngồi giữa yến hội đã nổi bật với khí chất thanh tao thoát tục.
Tuy nhiên, cũng chỉ là một lần gặp gỡ tình cờ.
Vì vậy, khi nghe một tiếng nói khác vang lên từ trong ngọc bội, ta lại cảm thấy ngượng ngùng hơn là kinh ngạc.
Nhưng giọng điệu của Chu Vân Thanh rất kỳ diệu, nhẹ nhàng khiến ta bình tĩnh lại và nảy sinh ý muốn kết thân với nàng.
"Hiện tại ta đang ở trong quân doanh, lệnh tôn lệnh đường không phát hiện ra điều gì khác thường. Còn tình hình bên phủ tướng quân thì thế nào?"
Bên kia, Chu Vân Thanh chủ động chia sẻ về tình hình.
"May mắn là không ai phát hiện ra điều gì bất thường."
Khi xảy ra việc hoán đổi thân xác với Chu Vân Thanh, điều ta lo lắng nhất chính là phản ứng của phụ mẫu.
Lúc này nghe Chu Vân Thanh che giấu cho ta, trong lòng tự nhiên tăng thêm vài phần cảm kích, liền đáp lễ: "Phu quân và lão phu nhân của nàng cũng không nhìn ra... có lẽ... là vậy."
Càng nói ta càng cảm thấy chột dạ.
Suy cho cùng, chỉ trong ngày hôm qua, ta đã hoàn toàn phá vỡ hình tượng của nàng trong mắt mọi người.
Cũng không thể trách ta! Phải trách phu quân và bà bà của nàng quá mức cực phẩm a, ta không thể kiềm chế được!
Vẫn có một số chuyện cần cho nàng biết.
Ta kể với nàng, hôm qua phu quân nàng đã hồi kinh, nhưng từ chiến trường còn mang về một nữ nhân. Lại thuật thêm chút về cách ứng phó của ta cho nàng nghe.
Lúc đầu, bên kia im lặng đến mức ta tưởng rằng nàng đã không muốn trò chuyện với ta nữa, đi làm việc khác rồi.
Cho đến khi ta nói hết cách xử lý của mình.
Chu Vân Thanh: "Làm tốt lắm!"
Chu Vân Thanh dò hỏi ta về tình hình hiện tại, lại băn khoăn về cách giải quyết cho cả hai.
Ta:...
Mấp máy môi, ta vẫn không đủ can đảm nói với nàng..
Ta suýt chút nữa đã cuốn gói trốn chạy.
Ban đầu, ta chẳng mảy may lo lắng.
Nhưng nàng nơi biên cương xa xôi, an ủi cha mẹ ta, trọn vẹn trách nhiệm, đóng vai ta một cách xuất sắc.
Mà ta lại hành động như vậy.
Thật khó tránh khỏi cảm giác ta có chút vô trách nhiệm.
Thấy ta im lặng hồi lâu, Chu Vân Thanh đề nghị: "Hay là chúng ta cứ tĩnh quan kỳ biến*, có lẽ lúc nào đó sẽ đổi về?"
(*): bĩnh tĩnh chờ đợi và quan sát sự thay đổi
Hiện tại, cách tốt nhất quả thực là tĩnh quan kỳ biến.
Dù sao thân phụ mẫu cũng có người chăm sóc.
Nhưng——
Ta áy náy nói: "Ta e rằng ta khó có thể giữ bình tĩnh được, nàng không lo ta đánh lão thái thái và tướng quân à?"
Thực ra lời ta nói có phần hơi quá.
Với thân thủ của ta, giải quyết lão phu nhân thì dễ như trở bàn tay.
Tuy nhiên, với thân hình mảnh mai này của nàng, dù ta có khéo léo đến đâu, cũng khó lòng chống đỡ quá mười hiệp dưới tay Tống Địch..
"Cũng đúng." Nàng trầm ngâm, "Để ngươi một mình ở kinh thành, chịu đựng lão nhân gia làm khó, quả thực có chút không tốt..."
"Hừ! Bà ấy có thể làm khó được ta sao?" Vừa nghe nàng ấy cũng không ngại việc động thủ, ta bỗng hăng hái, cũng chẳng còn nghĩ đến chuyện góp tiền lộ phí.**
(**): Nghĩa là nữ chính không cần lo lắng việc cư xử của mình có ảnh hưởng đến Chu Vân Thanh nữa
"Yên tâm, trước khi ngươi trở về thân xác này, ta nhất định sẽ thu phục lão phu nhân ngoan ngoãn nghe lời!"
Bên kia Chu Vân Thanh rốt cuộc cũng gạt bỏ phiền muộn, cười vui vẻ.
Lời ta nói không chẳng hệ hoa ngôn xảo ý!
Chu Vân Thanh ắt hẳn cũng biết. Trước năm mười tuổi, ta cũng được nuôi dưỡng tại kinh thành.
Nội tổ phụ chẳng hề thương yêu ta, phụ mẫu lại thường xuyên đóng quân nơi biên ải, không bên cạnh ta. Vậy nên, ta thường xuyên bị a di làm khó.
Lúc còn nhỏ, ta có thể nhẫn nhịn.
Nhưng sau này, khi ta học võ, a di nào còn dám phụ ra nửa lời nặng nề với ta?