Đám Vai Ác Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chương 35

Tinh Duyệt mặc huyền y ngẩn người, nàng ta vừa rồi vẫn luôn nhập định, hoàn toàn không chú ý đến động tĩnh bên ngoài.

Đột nhiên nghe thấy tiếng lòng này, nàng ta cảm thấy có chút kỳ quái.

Nhưng rất nhanh nàng ta đã bình tĩnh lại, bởi vì Vân Sùng đã truyền âm giải thích cho nàng ta một phen, sợ nàng ta vô tình tiết lộ điều gì, khiến tiên khí lại nổi giận.

"Lan Nguyệt đúng không, Ngân Tuyết ở ngay dưới huyết trì, chỉ cần ngươi có thể chịu đựng được khảo nghiệm, sẽ có cơ hội triệu hồi nó ra."

Tinh Duyệt nhìn cô nương trốn ở phía sau cùng, cố gắng để giọng nói của mình trở nên ôn hòa hơn.

Nhưng có thể vì mấy chục năm, thậm chí mấy trăm năm chưa từng cười, nên khi nàng ta đột nhiên cười lên, sắc mặt thậm chí còn cứng đờ hơn vừa rồi.

Vừa lúc mấy giọt máu từ trên cao nhỏ xuống, rơi trên hàng mi dài của nàng ta, kéo ra một vệt máu dài.

Cả không gian lập tức yên tĩnh, ngay cả các trưởng lão im lặng như gà phía trên cũng thò đầu ra.

Sau hai ba giây ngắn ngủi, tất cả mọi người đều nghe thấy một tiếng lòng cao vυ't.

[Oa oa, hù chết bé rồi, hù chết bé rồi!]

Lan Nguyệt thiếu chút nữa khóc òa, nàng sợ nhất chính là quỷ, Sadako các thứ, đây không phải là khảo nghiệm khả năng chịu đựng của trái tim nhỏ bé của nàng sao?

Nụ cười của Tinh Duyệt đối diện càng thêm cứng đờ, hơn nữa nắm tay của nàng ta cũng có chút cứng lại.

Muốn đánh đứa nhỏ này ghê!

"Hù chết bé rồi?" Trên đỉnh đầu, Nhị trưởng lão nghi ngờ, bé nào cơ, sao bọn họ không phát hiện ra?

"Đó chẳng phải là bé sao? Là một bé bự." Lục trưởng lão chỉ vào Lan Nguyệt, thiếu chút nữa cười lăn lộn.

Mọi người: "..."

Thì ra là bé kiểu này.

Sau một hồi gà bay chó sủa, Lan Nguyệt cuối cùng cũng lấy hết can đảm, định đi vào huyết trì một lần.

Đã đến rồi, dù sao cũng không thể không mang theo một thanh linh kiếm trở về chứ?

Hơn nữa có thể để một sư tỷ lợi hại như vậy trấn giữ ở đây, còn đặt ở sâu trong Tàng Kiếm Các, chứng tỏ thanh kiếm này nhất định không tầm thường!

Linh kiếm miễn phí trước mắt, không lấy mới là đồ ngốc!

Nhưng Lan Nguyệt vừa mới nhấc chân lên lại có chút do dự.

Đây chính là huyết trì, bên trong toàn là máu tươi màu đỏ đang chảy, thật sự có thể bước vào sao?

Mà vị sư tỷ này cũng đã nói, muốn lấy được kiếm phải thông qua khảo nghiệm.

Lỡ nội dung khảo nghiệm này là huyết trì kinh hồn thì sao? Không nói đến kinh hồn, chỉ cần tùy tiện đến một con ma, cũng có thể dọa nàng sợ chết khϊếp.

Hay là, trước tiên nghĩ cách vượt qua cửa ải này đã? Có lẽ, cũng có bí quyết đấy.

Có nên xem hệ thống trước, tìm hiểu tình hình không? Chỉ cần tìm hiểu vị sư tỷ này, nói không chừng có thể tìm được thông tin để vượt ải!

Nàng thật sự là một tiểu thiên tài!

Lan Nguyệt lại mở hệ thống hóng chuyện ra, nhưng điều khiến nàng tuyệt vọng chính là, đầu đã bắt đầu choáng váng.

Mỗi lần xuất hiện tình huống này, có nghĩa là tinh thần lực của nàng không đủ, không hóng được chuyện mới!

Điều này thật sự đau khổ, sao lại đúng lúc mấu chốt này lại không có tinh thần lực chứ?

Lúc này Lan Nguyệt đã hoàn toàn quên mất, nàng xác nhận nữ chính tìm được bản mệnh linh kiếm, đã xem qua phần lớn linh kiếm ở gần đó rồi.

Xem linh kiếm cũng cần tiêu hao tinh thần lực, với tinh thần lực của nàng có thể chống đỡ đến bây giờ, đã rất giỏi rồi.

[Nếu đã như vậy, vậy để ta suy nghĩ thật kỹ, rốt cuộc là bước chân trái trước, hay bước chân phải trước đây?]