Biến cố đột nhiên xảy ra, các khán giả trong phòng livestream ngây người.
Sau một lúc, các khán giả trong phòng livestream trơ mắt nhìn buồng xe hỗn loạn, tất cả mọi người đều nín thở không nói chuyện.
Tốc độ của chiếc xe rất nhanh, tài xế đè mạnh bánh lái, đôi mắt đờ đẫn nhìn chằm chằm con sông không xa.
Chân ga bị anh ta đạp tới cùng. Trong lúc hỗn loạn, trong đầu Từ Thâm đột nhiên hiện ra hình bóng của Sở Minh Giai.
Nghĩ đến Sở Minh Giai bảo anh ta tránh xa nguồn nước, có phải cô đã biết chuyện gì rồi không? Chuyện bất trắc lần này rốt cuộc có phải Hàn Phong Thần làm không?
Mắt thấy khoảng cách giữa xe hơi và con sông càng lúc càng gần, nếu lao đi với tốc độ này, tất cả mọi người trong xe đều sẽ gặp nguy hiểm.
Biên đạo ngồi ở ghế phụ bẻ tay tài xế đang cầm tay lái ra: “Bác tài! Anh mau thắng xe, quay đầu xe đi! Anh đang làm gì vậy!”
Từ Thâm và trợ lý đang chật vật định mở cửa sổ xe ra, nếu rơi xuống nước thì còn có thể chạy ra được, kết quả là bọn họ phát hiện cửa sổ xe bị khóa.
Từ Thâm liều mạng nhấn công tắc mở cửa sổ xe: “Đậu xanh! Chuyện gì thế này?”
Cameraman tên Giang Mãnh chợt kéo trợ lý quay phim đang ngăn cản ở trước người mình ra, sau đó nhào tới ghế lái ở trước mặt, đè hai tay lên bánh lái rồi xoay mạnh sang bên phải.
Sức lực của tài xế lớn một cách khác thường, gân xanh trên mu bàn tay Giang Mãnh nổi lên, nhưng mất một lúc cũng không thể xoay bánh lái qua đây.
Ngay lúc này, anh đột nhiên ngẩng đầu lên để lộ đôi mắt bị mũ lưỡi trai ngăn cản.
Anh có một đôi mắt hai màu, màu xanh da trời và màu đen đồng thời xuất hiện ở trong con ngươi của anh. Ánh mắt hung ác tàn bạo nhìn chằm chằm vào đôi mắt của tài xế, âm thanh lạnh như dao băng: “Còn chưa cút đi?”
Bé biên đạo sợ hãi tới nỗi gương mặt trắng bệch, hoảng sợ nhìn khí thế Giang Mãnh khϊếp người. Một giây kế tiếp, mọi người nhìn thấy bàn tay Giang Mãnh nắm tay lái xoay mạnh, bánh trước của xe hơi không đi vào con sông nên phát ra tiếng vang chói tai, cua gắt chín mươi độ!
Giang Mãnh lập tức đạp chân ga, cuối cùng, sau khi trải qua mấy phút kinh hồn, xe hơi đυ.ng vào một gò đất ngay bờ sông, hoàn toàn ngừng lại.
Lúc này, tài xế đã ngất xỉu, Giang Mãnh mở cửa xe ra, tất cả mọi người lăn một vòng xuống xe.
Người ngồi hóng hớt ở trong phòng livestream mới dám hít thở, chậm rãi thở phào một hơi.
[Hu hu hu, thật sự là tốt quá rồi, anh nhà tui không sao, vừa rồi đúng là hù chết tui rồi.]
[Trán anh ấy bị đập chảy máu rồi, không biết có đau không nữa? Có phải tài xế kia bị bệnh không hả? Có phải anh ta muốn trả thù xã hội không?]
[Đột nhiên nghĩ tới bà Hàn kia, chẳng lẽ thật sự biết tính quẻ sao? Hay là có âm mưu gì đó ở trong đó?]
...
Các khán giả trong phòng livestream vẫn không tin Sở Minh Giai biết xem bói, bọn họ tình nguyện tin đây là âm mưu của nhà họ Hàn. Bởi vì Hàn Phong Thần và Từ Thâm là nghệ sĩ cùng một hình tượng, hai người vốn cạnh tranh về mặt tài nguyên, sự việc đánh nhau trước kia còn lên hot search, việc này không thể không khiến cho người ta nghĩ nhiều.
Nhưng còn có một vài người qua đường hóng hớt cảm thấy đây đều là Từ Thâm đáng đời. Người ta đã nhắc nhở anh ta, người bình thường nghe có người nhắc nhở mình như vậy, cho dù trong lòng không tin thì cũng sẽ đổi đường đi, dù sao thì sợ nhất là có người nói tới mấy thứ huyền học này.
Song, Từ Thâm lại coi thường.
Chuyện này lập tức đi lên hot search, có người cố ý cắt ghép một video hoàn chỉnh. Bắt đầu từ khi Sở Minh Giai nhắc nhở trợ lý của Từ Thâm, bảo anh ta không nên tới gần nước, tiếp theo là Từ Thâm không tin, bảo tài xế không cần đi đường vòng, sau đó nữa chính là xe của Từ Thâm đột nhiên mất khống chế, Từ Thâm bị thương.