Sự Trở Về Của Thiếu Gia Thật

Chương 50: Trường Thi 3

Lý Khinh Trần nằm trên giường của mình ngủ một giấc thật ngon.

Bởi vì địa điểm thi là trường trung học số 37, từ nhà đến đó cũng chỉ có mười mấy phút, không có gánh nặng dậy sớm.

Sau khi rời giường, Diệp Thiên Trừng chuẩn bị bữa ăn sáng phong phú, bày đầy các món ăn lên bàn.

Sau khi Lý Khinh Trần nhìn thấy cũng giật nảy mình:

"Mẹ, nhà chúng ta không sống nữa hả? Ăn xong bữa nay là không ăn nữa hả?"

"Tên nhóc thối!"

Diệp Thiên Trừng cười mắng một tiếng:

"Tuy gia đình chúng ta không giàu có, nhưng ăn một bữa ăn sáng mà thôi, cũng không nghèo được! Hôm nay con đi thi, mẹ làm thêm cho con vài món ngon, bổ sung một chút dinh dưỡng cho con."

"Mẹ, chỉ là một kỳ thi chung mà thôi, đừng xem trọng quá!"

Diệp Thiên Trừng đặt một bát sữa đậu nành lên trên bàn ăn, cười nói:

"Được rồi, con trai mẹ nói như thế nào cũng được cả, mau đi gọi ba con đến đây, lát nữa cơm nước xong xuôi rồi, bọn mẹ sẽ đưa con đi thi."

Lý Khinh Trần bất đắc dĩ cười cười, tuy hắn cảm thấy đây chỉ là kỳ thi chung, ba mẹ làm như thế này có chút làm to chuyện, nhưng hắn cũng không có cách nào từ chối ý tốt của ba mẹ, đã lâu lắm rồi hắn không được cảm nhận sự ấm áp của gia đình như thế này.

Kỳ thi bắt đầu vào lúc chín giờ, tám giờ rưỡi cả nhà Lý Khinh Trần mới xuất phát từ nhà, sau khi kiểm tra xong giấy dự thi và dụng cụ học tập, ba người tay trong tay đi ra khỏi tòa nhà Đơn Nguyên.

Một đường đi đến trường trung học số 37, trước cổng đã đầy ắp những vị phụ huynh đưa con đi thi, Lý Khinh Trần gần như đều từng gặp hết!

Trước đó, bọn họ đều từng đến tham gia buổi họp phụ huynh ở trường trung học Đức Dục, chỉ có người nhà của Lý Khinh Trần vắng mặt, hắn cũng chỉ có thể tự họp phụ huynh cho mình.

Vừa mới đến cổng trường đã gặp được Cao Hưng đến dự thi, bên cạnh hắn ta là một người đàn ông trung niên.

Lý Khinh Trần vừa nhìn đã nhận ra ngay thân phận của người đàn ông đó, chắc chắn đó là ba của hắn ta, đôi mắt họ giống nhau như đúc!

"Khinh Trần!"

Cao Hưng vui mừng gọi một tiếng!

"Ba, đây chính là Lý Khinh Trần, anh em của con, là người cho con phương pháp học tập đấy."

"Khinh Trần à, cảm ơn con đã giúp đỡ Cao Hưng nhà bác, gần đây nó dùng phương pháp học tập của con, thậm chí còn chẳng chịu ngủ!"

Cao Tín hòa ái chào hỏi Lý Khinh Trần.

"Vậy thì đúng rồi, Cao Hưng không hề tệ, chỉ là phương pháp có vấn đề thôi, dùng phương pháp học tập của con thì con không dám nói gì khác, nhưng chắc chắn có thể thi được 211 điểm! Vừa vặn có thể dùng kỳ thi chung lần này để kiểm tra thành quả học tập suốt hai ngày qua của Cao Hưng."

Cao Tín chỉ khách sáo với Lý Khinh Trần một chút, về phần phương pháp học tập có hữu hiệu hay không thì ông ta vẫn còn lo nghĩ, dù sao trước đó cũng đã tìm một số giáo viên nổi tiếng đến dạy phụ đạo, cũng không thấy thành tích của Cao Hưng có khởi sắc gì lớn.

Thế nhưng lại không ngờ Lý Khinh Trần không chút khách sáo mà khoe khoang trước mặt mình.

"Được, người trẻ tuổi có lòng tin là chuyện tốt!"



"Khinh Trần!"

Từ xa có một giọng nói truyền tới, Lý Khinh Trần xoay người nhìn lại thì thấy Lý Bán Mộng!

Cô ta vội vội vàng vàng chạy tới từ một hướng khác, đến trước mặt Lý Khinh Trần, thở hổn hển nói:

"Cuối cùng cũng đợi được cậu rồi, Khinh Trần!"

Lý Khinh Trần thở dài bất đắc dĩ:

"Chị tới đây làm gì?"

Lý Khinh Trần thật sự bó tay với tinh thần truy đuổi tới cùng, đeo bám không bỏ, không chịu nản lòng của Lý Bán Mộng!

Lý Bán Mộng không hề bị ảnh hưởng bởi vẻ mất kiên nhẫn của Lý Khinh Trần, giơ nắm tay lên quơ quơ:

"Tôi tới để cổ vũ cho cậu, Khinh Trần! Em trai, cố gắng lên, cố thi được kết quả tốt đấy!"

Lý Khinh Trần lắc đầu nói:

"Hôm nay Lý Tử Hiên cũng tham gia cuộc thi này, chị đi cổ vũ cho cậu ta đi! Tôi không nhận nổi lời cổ vũ của chị đâu!"

Hai mắt Lý Bán Mộng sáng ngời, nói đầy kiên định:

"Không! Lý Tử Hiên không phải em trai tôi! Tôi chỉ có một đứa em là cậu thôi, Khinh Trần! Tôi chỉ cổ vũ cho cậu thôi! Cậu xem này!"

Nói rồi Lý Bán Mộng lấy một tấm biểu ngữ loại nhỏ ra từ túi vải mà mình mang theo, hai tay trải rộng nó, trên đó viết:

"Chúc em trai Lý Khinh Trần ghi tên bảng vàng!"

Ghi tên bảng vàng cái gì, đây có phải thi đại học đâu, đây chỉ là kỳ thi tập trung giữa các trường thôi mà! Hơn nữa bây giờ ngoài cổng trường đông người thế này, ai cũng là phụ huynh đưa con em mình đi thi!

Ngoài các học sinh trường Đức Dục thì còn thí sinh và phụ huynh của các trường khác nữa, cứ để thế này thì lát nữa hắn sẽ nổi tiếng mất!

"Lý Bán Mộng, mau cất vào đi, chị không sợ mất mặt nhưng tôi thì sợ đấy!"

Lý Khinh Trần vội ngăn cản, nói.

"Ấy, cái này được nè!"

Lý Triệu Phong và Diệp Thiên Trừng thấy tấm biểu ngữ trong tay Lý Bán Mộng, bước tới với vẻ hài lòng.

"Cháu là chị của Khinh Trần đúng không?"

Diệp Thiên Trừng nhìn Lý Bán Mộng, hỏi.

"Vâng thưa dì, cháu là chị hai của Lý Khinh Trần, Lý Bán Mộng. Mấy năm qua Khinh Trần được chú dì nuôi nấng, cháu xin cảm ơn chú dì thay Khinh Trần."

Lý Khinh Trần lại nói:

"Lý Bán Mộng, chị đừng quá đáng nhé. Đây là ba mẹ tôi, tôi với họ là người một nhà, mắc gì chị phải thay mặt tôi cảm ơn họ! Liên quan gì tới chị chứ!"