Mạt Thế Xuyên Không Phản Kích Nhân Vật Phụ

Chương 3: Thay đổi

Vũ Thanh lững thững bước trên con đường quen thuộc, tâm trí vẫn còn đang chìm đắm trong những suy nghĩ phức tạp. Cậu vừa đang suy nghĩ về kế hoạch trả thù Long Nhật, và giờ đây, cậu đang đối mặt với một vấn đề nan giải: làm thế nào để trả thù Long Nhật.

Trong đầu cậu bắt đầu nảy ra hai kế hoạch. Cách thứ nhất là tấn công vào danh tiếng, gia đình và các mối quan hệ xung quanh hắn. Tuy nhiên, kế hoạch này gần như bất khả thi. Long Nhật là một người có tầm ảnh hưởng lớn trong giới thượng lưu; việc động đến gia đình hay danh tiếng của hắn chẳng khác gì tự rước họa vào thân. Hơn nữa, với tiền và quyền lực, Long Nhật hoàn toàn có khả năng dập tắt bất cứ tin đồn nào trong vòng vài ngày. Dù cho có cố gắng hết sức, hắn vẫn sẽ mãi là công tử cao cao tại thượng.

Cách thứ hai là nhắm vào tình cảm của hắn, một phương án khả thi hơn. Nhưng lại có một rào cản lớn - nguyên chủ của cơ thể này có ngoại hình kém sắc, bị các vết mụn đỏ, sẹo và thâm làm lu mờ những nét vốn có. Nếu cứ như vậy mà tiếp cận Long Nhật thì chẳng khác nào tự rước nhục vào bản thân. Thật ra, khuôn mặt nguyên chủ cũng có nét, chỉ là cần loại bỏ những vết mụn li ti là trở nên thu hút hơn thôi.

Đang vò đầu bứt tai suy nghĩ, ánh mắt cậu dừng lại ở con gấu đỏ bên cạnh đang ăn kem với vẻ thích thú. Nó liếʍ môi một cách say mê, rồi vui vẻ reo lên: "Ôi kem ngon quá đi!"

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Vũ Thanh. Hình như trước đây hệ thống có nhắc đến việc cậu có thể mua những vật phẩm trong thương thành để giúp đỡ cho hành trình của mình.

Hồi tưởng:

Hệ thống công đức 667 từng nói với cậu: "Kí chủ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ tích điểm công đức, khi nào tích đủ 100 triệu điểm, người sẽ được ban một điều ước. Với điểm công đức, người có thể mua rất nhiều thứ trong hệ thống. Hơn nữa, người vừa có thể làm người tốt vừa thực hiện được ước mơ của mình, sao lại không thích chứ?"

Kết thúc hồi tưởng.

Vũ Thanh lên tiếng hỏi: "667, hình như ta nhớ không nhầm hệ thống ngươi có danh mục mua hàng đúng không?"

"Đúng rồi đó kí chủ! Hệ thống chúng tôi có danh mục mua hàng, bên trong đó bán toàn những món đồ tốt nhất thế giới." Khí hửng đáp với vẻ tự hào, rồi hào hứng giới thiệu về các tính năng của nó. Vũ Thanh ngán ngẩm, liền đưa tay túm miệng nó lại: "Nói ít thôi! Trong thương thành có sản phẩm nâng cao giá trị nhan sắc không?"

"Ưʍ... kí... kí chủ, người thả miệng ta ra, ta mới nói được..." Hệ thống cố nói mà miệng bị bóp lại.

Sau khi thoát khỏi sự khống chế từ tay Vũ Thanh, 667 vội vàng đứng trước mặt cậu, tay chiếu lên một màn hình. Trên màn hình là các tên sản phẩm kèm theo hình ảnh minh họa và mô tả công dụng. Dưới mỗi sản phẩm là mức giá tính bằng điểm công đức, những con số lên đến hàng trăm triệu làm Vũ Thanh chợt giật mình.

Haizz, vẫn là thôi đi. Hiện tại mình còn chẳng có nổi một điểm công đức.

Thấy khuôn mặt ủ ê của Vũ Thanh, 667 liền lên tiếng hỏi: "Kí chủ, người có điều gì phiền lòng sao? Nói với ta, ta sẽ nghĩ cách giúp người."

Nghe vậy, Vũ Thanh chậm rãi kể lại kế hoạch trả thù của mình. Con gấu đỏ chống tay lên cằm, đôi mắt tinh anh lóe lên như đang suy đoán: "À à, thì ra người tính làm như vậy."

"Thì đó, ta bây giờ ngay cả một điểm công đức cũng không có. Muốn tán tỉnh hắn thì phải có vẻ ngoài đẹp, nhưng với khuôn mặt hiện tại thì ít nhất phải mất ba, bốn tháng để cải thiện. Ba tháng nữa là mạt thế rồi, bận đến mức không có thời gian, đâu rảnh đâu mà nghĩ cách trả thù. Nên tốt nhất là loại bỏ cái ý nghĩ này đi thôi."

Hệ thống Công Đức 667, với vẻ ngoài của một chú gấu bông đỏ ối, lơ lửng trước mặt cậu, đưa ra một đề xuất đầy hấp dẫn: "Kí chủ yên tâm, mặc dù không có điểm nhưng ta sẽ cho cậu nợ với lãi suất 10%. Chúng ta nhất định phải trả thù hắn ta." Đôi mắt Vũ Thanh sáng lên khi nghe thấy điều này. Cậu biết, đây là cơ hội duy nhất để mình có thể lật ngược tình thế.

Với quyết tâm trả thù cháy bỏng, Vũ Thanh bắt đầu lướt qua những sản phẩm làm đẹp trong giao diện của hệ thống thương thành. Từ những loại kem dưỡng da cao cấp đến những công thức phẫu thuật thẩm mỹ, tất cả đều khiến cậu vô cùng thích thú. Tuy nhiên, khi nhìn thấy con số nợ khổng lồ đang dần tăng lên, cậu không khỏi cảm thấy lo lắng. Liệu cậu có thể trả hết số nợ này hay không? Nhưng rồi, khi nhớ lại những lời chế giễu của Long Nhật và đám bạn, Vũ Thanh lại càng quyết tâm hơn. Cậu nhắm mắt lại và quyết định: "Được rồi, ta đồng ý."

Một luồng sáng bao trùm lấy Vũ Thanh, và khi mở mắt ra, cậu đã thấy mình đang đứng trước một chiếc gương lớn. Hình ảnh phản chiếu trong gương khiến cậu vô cùng kinh ngạc. Khuôn mặt gầy gò, phủ đầy những vết mụn đỏ li ti của ngày xưa đã biến mất. Thay vào đó là một làn da sáng mịn, không tì vết. Những đường nét trên khuôn mặt vẫn giữ nguyên sự góc cạnh, nhưng giờ đây chúng trở nên sắc nét và cuốn hút hơn. Mái tóc dài rối bù đã được cắt tỉa gọn gàng, tôn lên đôi mắt sáng linh hoạt của cậu. Dù ngoại hình đã thay đổi rất nhiều, nhưng ánh mắt ấy, đôi mắt chứa đựng bao nhiêu tâm sự, vẫn giữ nguyên vẻ sâu lắng và thông minh như trước.

Cậu nhớ lại lời giới thiệu của hệ thống về các sản phẩm mà cậu đã sử dụng: một loại huyết thanh đặc biệt giúp làm mờ vết thâm và se khít lỗ chân lông, một loại kem dưỡng ẩm giúp phục hồi làn da bị tổn thương, và một công thức điều chỉnh tóc giúp mái tóc trở nên bóng mượt và dễ vào nếp. Những sản phẩm này không chỉ giúp cậu loại bỏ những khuyết điểm trên khuôn mặt mà còn giúp cậu tự tin hơn rất nhiều. Cậu cảm thấy như mình đã được tái sinh.

Vũ Thanh đứng trước một tấm gương soi toàn thân, khung gỗ đen bóng được chạm khắc tinh xảo phản chiếu hình ảnh cậu đứng trước gương, đôi mắt sâu thẳm phản chiếu lại ánh đèn pha lê. Làn da trắng sứ, đôi môi mỏng gợi cảm và mái tóc đen óng mượt tạo nên một tổng thể hoàn hảo. Ánh mắt cậu vừa lạnh lùng, vừa quyến rũ, khiến người đối diện không thể rời mắt. Cậu đưa tay vuốt nhẹ làn da, mỉm cười hài lòng. "Nguyên chủ này quả thật không tệ." Cậu lẩm bẩm, giọng nói trầm ấm.

Căn phòng này, với những chiếc gương lớn nhỏ được sắp xếp tinh xảo, cùng vô số sản phẩm làm đẹp cao cấp, là thành quả mà cậu đạt được sau hai giờ tận hưởng những dịch vụ của hệ thống. Mỗi góc phòng đều toát lên sự sang trọng và quyền lực, phản ánh rõ nét sự thay đổi ngoạn mục của cậu.

Đúng lúc này, cánh cửa phòng bật mở, một con gấu đỏ nhỏ nhắn bước vào. Nó đặt một chồng tài liệu dày cộp lên bàn, đôi mắt tròn xoe nhìn Vũ Thanh.

"Đây là tất cả thông tin liên quan đến Long Nhật mà tôi tìm được." Nó nói, giọng điệu chuyên nghiệp. Vũ Thanh gật đầu, ánh mắt sắc bén lướt qua từng trang giấy.

Vũ Thanh trở về căn phòng trọ, ánh đèn huỳnh quang chiếu rọi lên gương mặt cậu. Căn phòng nhỏ hẹp, chật chội, nhưng lại là nơi duy nhất cậu có thể tìm thấy sự bình yên. Cậu ngồi xuống bàn học, nhìn vào đống tài liệu. Những trang giấy trắng in đầy chữ, ghi lại từng chi tiết về cuộc đời của Nguyễn Long Nhật.

Mỗi lần nhìn vào những dòng chữ ấy, một ngọn lửa hận thù lại bùng cháy trong lòng cậu. Cái ngày mà nguyên chủ cũ của cơ thể này tỏ tình với Long Nhật, rồi bị cậu ta làm nhục trước cả lớp, vẫn còn in sâu trong tâm trí. Nguyễn Long Nhật, một cậu ấm con nhà giàu, với vẻ ngoài điển trai và tài năng thiên bẩm. Cậu ta luôn là tâm điểm của sự chú ý, được bao bọc bởi bạn bè và luôn tự tin vào bản thân. Chính sự tự tin thái quá đó đã khiến cậu ta trở nên kiêu ngạo và xem thường người khác.

Vũ Thanh không hề có tình cảm gì với Long Nhật; cậu chỉ cảm thấy phẫn nộ trước hành vi sỉ nhục của hắn ta. Cậu sẽ khiến Long Nhật phải trả giá đắt cho những gì cậu ta đã gây ra. Cậu sẽ cho Long Nhật biết mùi đau khổ của tình yêu, một nỗi đau mà cậu ta chưa từng trải qua.

Ánh mắt của Vũ Thanh trở nên sắc lạnh, quyết tâm. Cậu sẽ tận dụng mọi thông tin mà mình có được để thực hiện kế hoạch. Cậu sẽ không làm tổn hại đến danh tiếng của cậu ta, mà sẽ tấn công trực tiếp vào trái tim của cậu ta. Cậu sẽ khiến Long Nhật phải yêu, phải đau khổ vì tình yêu, rồi cuối cùng sẽ hối hận vì những gì đã làm.