Thật Sự Không Muốn Biến Thành Tuyệt Sắc Đại Mỹ Nhân

Chương 38

Nơi duy nhất có ánh sáng trong phòng là ban công nhỏ được thông với phòng ngủ phụ, cũng rất nhỏ, có lẽ chỉ khoảng năm mét vuông, có rèm cửa, đặt bàn ghế học và giá sách.

Trên bàn học còn đặt một chậu cây xanh, dưới ánh nắng mặt trời trên ban công, cây xanh tươi tốt. Bên mép chậu treo ba quả đỏ tươi, hẳn là một chậu dâu tây.

Ngu Nùng bước vào phòng, người nằm im lìm trên giường tầng trên đột nhiên ngóc đầu dậy, một cô gái mặt đầy tàn nhang lộ khuôn mặt ra.

“Chị, chị về rồi à? Hôm nay chị mặc bộ đồ này đẹp thật, mua lúc nào thế, cho em mặc thử với?”

Ngu Nùng ừ một tiếng, nhanh trí quay người mở tủ quần áo bên phải: “Chúng ta chiều cao khác nhau, em có thể không mặc vừa đâu.”

Khuôn mặt cô gái lập tức lộ vẻ bực bội: “Đúng rồi, chị cao một mét sáu bảy, ba mẹ thật thiên vị, sinh chị cao như vậy, còn đẹp nữa nhưng lại sinh em bình thường như thế này, chiều cao chỉ có một mét năm sáu. Em mười sáu tuổi rồi, nghe nói không thể cao thêm được nữa, không biết có thể cao đến một mét sáu không, xem ra sau này em không mặc được quần áo của chị nữa rồi.”

Ngu Nùng không nói gì nữa.

Cô gái thò đầu trên giường, ghen tị nhìn người chị gái quay lưng về phía mình, trước sau đều nhấp nhô, đôi chân dài thon thả căng tròn, vòng eo thon thả không chút mỡ thừa, bờ vai xương xương nhưng ngực và mông lại đầy đặn, đường cong có thể mê chết người, quả là bình nguyên, thung lũng, núi cao, chỗ nào cũng không thiếu, liên miên nhấp nhô, lúc nào nhìn thấy cũng phải thốt lên một tiếng, vẻ đẹp tự nhiên của tạo hóa.

Nếu Ngu Nùng ở một mình trong phòng, cô sẽ mặc một chiếc áo phông bó sát quần bò suốt đêm nhưng trong phòng còn có một cô em gái đang nhìn chằm chằm cô.

Cô đành nhìn vào tủ quần áo, bên trong chứa quần áo của hai chị em, nhìn là biết, bên trái là của em gái, bên phải thì trưởng thành hơn một chút.

Ngu Nùng với tay lấy một bộ đồ ngủ màu hồng nhạt trông rất sạch sẽ, khá mới, còn đồ lót thì không còn cách nào khác, thấy có bàn chải đánh răng và khăn mặt mới. Cô chậm rãi cầm đồ, ra khỏi phòng, đến phòng tắm bên cạnh.

Cô không dám tắm lâu, chỉ tắm sạch mồ hôi, chưa đầy năm phút đã nhanh chóng đi ra.

Bên phòng ngủ chính thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng ho. Cô quan sát cánh cửa, ổ khóa cửa là ổ khóa kiểu cũ, còn có xích chống trộm, cửa hẳn là không có vấn đề gì, phòng khách tĩnh lặng, Ngu Nùng nhìn một vòng, mới nhẹ nhàng trở về phòng ngủ phụ, sau khi đóng cửa, quay người lại phát hiện cô em gái này vẫn chưa ngủ.