Rõ ràng động tác đối phương rất đơn giản, lại khiến bụng dưới Tiết Chu Thăng toả nhiệt. Chóp mũi hắn hơi đổ mồ hôi, thô lỗ tháo lưng quần thiếu niên, đầu ngón tay mới vừa mò tới mông thịt non mềm của thiếu niên, đã không nhịn được lấy cả bàn tay bọc hết mông thịt mượt rồi trắng trợn nhào nặn.
Mông cậu mềm ghê, Tiết Chu Thăng nghĩ.
Toàn bộ lý trí theo máu chảy từ đại não tới phần thân dưới, hắn gặm cắn gáy thiếu niên, nâng mông thịt đối phương ấn ngay xuống quần mình.
Thiếu niên ôm hắn, hai má ửng đỏ.
Ngay lúc hắn muốn lột lưng quần thiếu niên xuống, chuông báo thức vang lên.
Tiết Chu Thăng tỉnh dậy.
Trong phòng ngủ chỉ có tiếng một người là hắn đang thở hổn hển.
Hắn nhìn trần nhà rồi nhìn điện thoại di động đầu giường vang mãi chẳng yên, cắn răng hận mà không được, nắm tay nện giường.
“… Đệt.”
Đúng là lòng gϊếŧ người đập đồng hồ báo thức đều có.
Hắn muốn bình tĩnh lại, nhưng du͙© vọиɠ và máu đỏ toàn thân đang rít gào, nhịn nín nghẹn hồi lâu hắn không kìm được tuột quần pyjamas xuống. Thứ thô to cứng cáp đầy sức sống kia, thước tấc khi cương rất kinh người, đầu nấm no đủ dính đầy nước bọt.
Tiết Chu Thăng duỗi tay nắm lấy, hắn cố gắng tưởng tượng cái khác, các nhân vật chính sắc tình trong phim ảnh, hay ngôi sao xinh đẹp nổi danh. Nhưng khi đang ve vuốt thứ hiện trong đầu lại là đôi môi thiếu niên và hai tay di lên xuống lưng mình. Nếu như đôi tay kia có thể sờ nắn cây cưng cứng này…
Vừa nghĩ thế thì không thu lại được.
Hắn ảo tưởng thiếu niên bị hắn áp dưới thân tách hai chân ra mặc hắn bắt nạt, muốn cắn bờ môi cậu thế nào, bóp đầṳ ѵú trước ngực ra sao, một bên đâm lút cậu một bên nắm chặt cái kia không cho cậu bắn. Thiếu niên sẽ khóc, hay dùng cặp mắt kia cầu xin, hay vặn vẹo eo mông quấn mình đòi hỏi.
Miệng cậu mềm đến thế, nếu để cậu liếʍ liếʍ…
Đỉnh đầu nấm mượt mà chảy ra một lượng lớn chất lỏng tuyến tiền liệt.
Trán Tiết Chu Thăng đổ đầy mồ hôi, hắn thở gấp gáp, nghĩ đến cảnh tượng thiếu niên bị mình chơi vô cùng chật vật, tần suất động tác trong tay tăng nhanh, hình dáng chiếc eo xinh đẹp cơ thịt trên mông rịn mồ hôi, hơi thở sắc dục sôi trào.
Ở trong đầu, thiếu niên bị hắn cᏂị©Ꮒ đến lúc khóc lúc rêи ɾỉ, trong thực tế hắn ư ư bắn ra.
Theo sau bắn tinh là cơn uể oải và thời gian hiền giả đồng loạt đến, và như có ai rình mò hắn, Tiết Chu Thăng hoang mang hoảng loạn xuống giường trốn vào buồng tắm vội vàng mở vòi sen, mãi đến khi chất lỏng đυ.c ngầu trên tay bị cuốn đi thì mới phát ra tiếng thở dài tuyệt vọng.
Tắm rửa xong, Tiết Chu Thăng để trần chỉ mặc qυầи ɭóŧ bước ra phòng khách, đang muốn tìm cái áo để mặc, cửa chính bị mở ra.
Nhà hắn ở là nhà trọ ngoài trường, thuê chung với tiến sĩ đồng nghiệp cùng trường. Hai ngày nay người thuê chung đang thực nghiệm trong trường, tờ mờ sáng mới trở về. Lúc này bạn cùng phòng với đôi mắt thâm vừa vào nhà đã thấy nửa thân trần của Tiết Chu Thăng, lập tức huýt sáo.
Tiết Chu Thăng để người máy lấy T shirt phơi khô trên ban công xuống giúp hắn.
Người máy đã chuẩn bị thức ăn đặt trên bàn. Bạn cùng phòng vứt cặp cho người máy quản lý gia đình rồi không thèm đợi ai ngồi ăn ngấu nghiến: “Má ơi, tao sắp chết đói trong phòng thực nghiệm cả đêm.”
Người máy đứng cạnh nhà bếp cằn nhằn: “Xin ngài ăn chậm ạ, nhai nuốt trên dưới mười…”
Bạn cùng phòng giơ tay tắt tiếng người máy, vừa nhét bánh mì vừa nói: “Học thần, nay có tiệc tối mày đi không?”
“Đi.” Cuối sợi tóc Tiết Chu Thăng còn nhỏ nước, T shirt bó sát vào người hắn, khi nhấc tay cầm khăn lau tóc thì lộ rõ đường nét rắn chắc của ngực và bụng.
“Cùng đi. Lần này có ông to của tập đoàn tài chính Giovanni đến, mấy hạng mục chúng ta năm nay đều do ổng tài trợ, tối tao muốn trò chuyện với họ cho tốt, việc đổi thiết bị của phòng thực nghiệm nửa năm cuối phải dựa vào kim chủ ba ba, phía trên không gánh nổi, keo kiệt.”
“Xế chiều hôm nay tao có thi đấu, ở quán đấu kiếm chờ mày.”
“Không thành vấn đề.” Mí mắt bạn cùng phòng đã díp lại, “Ờ, tao muốn ngủ một giấc. Mấy giờ mày kết thúc thi đấu?”
“Trễ nhất năm giờ.”
Bạn cùng phòng ăn xong cái sandwich cuối cùng, cầm hộp sữa bò: “Chiều gặp. Quán quân.”
“Mượn lời lành của mày.” Tiết Chu Thăng chạm ly với hắn rồi về phòng thu xếp đồ dùng thi đấu.
Câu lạc bộ đấu kiếm của trường hôm nay có cuộc so tài hữu nghị với trường anh em sát vách. Tiết Chu Thăng không tham gia hoạt động câu lạc bộ đã lâu, vốn dĩ không muốn báo danh, nhưng không chịu nổi trưởng đoàn nhõng nhẽo yêu cầu, bảo trong lễ kỉ niệm thành lập trường có tập đoàn tài chính tham quan trường, tỷ lệ đến xem tranh tài là rất lớn, muốn Tiết Chu Thăng giúp đỡ.
Đại học thủ đô mỗi năm có một tháng kỉ niệm thành lập trường và nó bắt đầu từ hôm nay, buổi chiều Tiết Chu Thăng đến câu lạc bộ đấu kiếm phát hiện trang trí bên trong thay đổi hẳn. Người trên khán đài thấy Tiết Chu Thăng thì hét to với hắn cố lên, hắn vẫy tay chào hỏi rồi tới sau đài thay quần áo huấn luyện làm nóng người.