Thập Niên 60: Quân Tẩu Mang Không Gian Dưỡng Oa

Chương 34:

Người già cũng như trẻ con, Chu Tuế Tuế thầm nghĩ đã bỏ tiền ra thì không thể để lãng phí, phải để ông bà Cố biết phòng ba bọn họ hiếu thuận, phải xứng đáng với số tiền bỏ ra.

Không biết bà Cố nghĩ đến chuyện gì mà lại thở dài: "Tuế Tuế à, mẹ biết con là đứa tốt, cha mẹ bây giờ coi như là được hưởng phúc, chỉ là nhà thằng Hai, Lâm Tam Muội kia suốt ngày lởn vởn trước mặt mẹ, hễ trong nhà có gì tốt là lại nghĩ cách tha về nhà mẹ đẻ, chỉ giỏi kiếm chuyện cho mẹ bực mình, mẹ với cha con bàn bạc rồi, qua năm sẽ chia nhà, sau này ai sống phần người ấy, mẹ không muốn quản nữa." Bà Cố xua tay nói.

Chu Tuế Tuế rất đồng tình với suy nghĩ của bà Cố, theo cô thì nên chia nhà từ sớm, Lâm Tam Muội là người chuyên gây chuyện thị phi, ở chung chỉ thêm bực mình.

"Mẹ, con thấy nên chia, nhưng phòng ba chúng con đã ra ở riêng rồi."

"Mẹ biết, nhưng dù sao chia nhà cũng là chuyện lớn, đến lúc đó con cũng phải đến xem, làm cho có lệ, mẹ nói trước cho con biết vậy."

"Vâng ạ, con biết rồi, à phải rồi, bây giờ con phải bắt xe bò vào huyện gửi thùng đồ này cho Cảnh Hằng, mẹ ở nhà chơi với Đại Oa nhé, trưa con về"

"Ừ, con cứ yên tâm." Chu Tuế Tuế chào bà Cố rồi đi.

Sáng sớm, Đại Oa và Nhị Oa đang học bài trong nhà, Thạch Đầu tháng này được nghỉ, một là trời lạnh, hai là cậu bé cũng đã học được kha khá.

Khả nặng tiếp thu của Thạch Đầu không nhanh bằng Đại Oa và Nhị Oa, trí nhớ cũng kém hơn, có thể học đến bây giờ đã là cố gắng lắm rồi, không thể ép quá, nên cho cậu bé nghỉ ngơi.

Bà Cố vào xem Đại Oa Nhị Oa học bài, Tam Oa ngồi trên giường yên lặng xem sách truyện xưa, tuy không biết đọc nhưng chỉ cần nhìn tranh cậu bé cũng thấy thích thú rồi.

Năm nay đón năm mới, mẹ Cố đến tìm Chu Tuế Tuế trước, nói là muốn mọi người cùng nhau ăn cơm tất niên ở nhà cũ.

Chu Tuế Tuế không có ý kiến, dù sao một năm chỉ có một lần, người già luôn thích náo nhiệt.

Chu Tuế Tuế lại đến kỳ kinh nguyệt, cô tự pha cho mình một ly nước đường đỏ rồi lên giường nằm. Cơ thể nguyên chủ vốn khỏe mạnh, nhưng lúc mới đến cũng đau đến mức không chịu nổi.

Đại Oa Nhị Oa thấy mẹ không khỏe, lập tức biến thành những đứa trẻ ngoan ngoãn, người thì bưng nước cho Chu Tuế Tuế, người thì quét dọn nhà cửa.

Nghỉ ngơi một ngày cũng đỡ hơn nhiều, dạo này Chu Tuế Tuế rảnh rỗi, chỉ viết lách cho qua ngày, nhưng cũng không thể cả ngày chỉ chúi mũi vào đấy được, nên cô định làm chút đồ ăn vặt.

Đầu tiên là làm bánh trôi, nhào bột rồi làm nhân đậu, Chu Tuế Tuế không thích ăn mấy món này lắm nên chỉ làm một ít.

Rồi cô chiên thêm chút đồ viên, củ cải viên và thịt viên, mấy món này vừa chiên xong ăn nóng rất ngon, ăn không hết thì cất đông, khi nào ăn thì lấy ra nấu canh cũng được.

Thế nhưng chiên viên rất tốn dầu, nhà bình thường không dám ăn sang như vậy, thời buổi này ai cũng thiếu dầu mỡ.

Cố Hà được nghỉ lễ cũng về nhà, rảnh rỗi liền sang nhà Chu Tuế Tuế chơi, lúc này đang ở trong phòng chơi với Đại Oa.

Chu Tuế Tuế múc một bát viên vừa chiên xong bưng vào nhà, "Tiểu Hà, Đại Oa, mọi người ăn thử xem viên chiên có ngon không?"

Cố Hà không ngờ chị dâu ba lại chiên viên, món này tốn dầu lắm, mẹ cô hàng năm cũng không nỡ chiên.

Cô bé đưa tay cầm một viên bỏ vào miệng, vui vẻ nói: "Chị dâu ba, chị chiên ngon thật đấy!" Ba đứa trẻ gật đầu lia lịa.

"Thích ăn thì ăn nhiều một chút, lát nữa về chị gói cho em một ít mang về cho cha mẹ ăn."

"Dạ, cảm ơn chị dâu ba." Cố Hà ngoan ngoãn đáp.

"À đúng rồi Tiểu Hà, hình như hè này em tốt nghiệp phải không? Định thi cấp ba à?" Chu Tuế Tuế hỏi.

Nghe đến đây, Cố Hà nhíu mày, "Vâng ạ chị dâu ba, với thành tích của em thì sao thi đậu được, em cũng không biết sau khi tốt nghiệp phải làm gì nữa." Nói rồi cô bé thở dài.

"Không thể tìm việc làm ở huyện hay sao?"

"Chị dâu ba không biết chứ, bây giờ công việc ở huyện toàn quen biết cả, có chỗ trống cũng là người nhà sắp xếp cho nhau hết, trừ khi có tiền mua thì may ra, chứ tìm đỏ mắt cũng chẳng thấy đâu." Cố Hà nói.