Phản Diện Bị Buộc Nhầm Tơ Hồng Rồi

Chương 1

"Chú ý chút, người nằm trên giường bệnh kia là người nắm quyền của tập đoàn Phương thị."

"Phương thị? Là tập đoàn internet khổng lồ của thành phố này sao?"

"Đúng rồi, nghe nói trước đây anh ta từng phụ trách khối tài sản ở nước ngoài, chỉ sau khi tổng giám đốc Phương qua đời mới trở về."

"Vậy anh ta bị bệnh gì mà phải nhập viện vậy?"

"Hình như là ung thư dạ dày..."

...

Phương Thanh Trì nhíu mày, cơn ác mộng và những lời thì thầm vang vọng trong ý thức của hắn.

"Đang tải cốt truyện..."

"60%... 75%... 98%... 100%"

"Tên sách: 《Lâu Ngày Tái Ngộ》"

"Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lành, cường thủ đoạt hào."

"Tên ký chủ: Phương Thanh Trì"

"Tải thành công."

"Ting."

!

Phương Thanh Trì mở mắt ra.

"Anh ta tỉnh rồi!"

Khi Phương Thanh Trì vừa tỉnh lại, các nhân viên y tế lập tức vây quanh hắn.

Sau khi thực hiện một số kiểm tra cơ bản, bác sĩ nói rằng cần phải lấy máu để kiểm tra thêm tình hình cụ thể.

Trợ lý riêng đứng bên cạnh, chờ đợi bất cứ lúc nào để nhận lệnh của Phương Thanh Trì.

Phương Thanh Trì cảm thấy một cơn đau nhức như bị điện giật ở thái dương, hắn đưa tay lên khẽ xoa vào đó rồi hỏi: "Tôi đã hôn mê bao lâu rồi?"

"Hai ngày ạ." Trợ lý trả lời.

"Bệnh gì?"

"…Ung thư dạ dày giai đoạn cuối." Trợ lý do dự một chút, rồi bổ sung: "Nếu hóa trị thành công, thì vẫn có khả năng hồi phục."

Tay Phương Thanh Trì đang ấn vào thái dương chợt dừng lại.

Trong trí nhớ của hắn, lúc đang làm việc, đột nhiên hắn cảm thấy một cơn đau buốt ở dạ dày, sau đó thì mất đi ý thức.

Không ngờ bệnh lại nghiêm trọng đến vậy.

Hắn có thể nghe ra trong lời nói của trợ lý có bao nhiêu phần là an ủi, sau một lúc im lặng, hắn hỏi: "Tôi còn sống được bao lâu?"

...

Trợ lý ngập ngừng trả lời: "Bác sĩ nói, nếu kiểm soát tốt, thì khoảng chừng một năm."

Phương Thanh Trì thở ra một hơi nặng nề.

Một lúc sau, hắn mới nói: "Thông báo cho Phương Dĩ trở về nước." Giọng nói không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào.

"Vâng."

Phương Thanh Trì hỏi các bác sĩ chuyên môn thì được biết các tế bào ung thư của hắn đã lan rộng, nếu dùng các biện pháp hóa trị hoặc xạ trị, tỷ lệ chữa khỏi chưa tới 10%.

Phương Thanh Trì chọn điều trị bảo tồn.

Anh trai của hắn, Phương Thanh, đã qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, trong nước vẫn còn nhiều việc chưa giải quyết, hắn phải dọn dẹp mọi thứ ở Phương thị trước khi Phương Dĩ tiếp quản.

Phương Dĩ chưa từng có kinh nghiệm làm việc trong công ty, có thể nói là được giao nhiệm vụ khi tình thế nguy cấp. Với khả năng của Phương Dĩ, cậu ta không thể kiểm soát nổi đám cáo già ở Phương thị.

"Phương tổng, đây là hồ sơ của các tài xế riêng đã qua sàng lọc, ngài chọn một người."

Trong văn phòng, trợ lý đưa cho Phương Thanh Trì năm bộ hồ sơ.

Tài xế riêng của Phương Thanh Trì đã xin nghỉ việc để về quê, hắn bảo trợ lý tuyển thêm một người. Vì đây là tài xế riêng của hắn, nên sau khi sàng lọc, quyết định cuối cùng vẫn là do hắn lựa chọn.

Phương Thanh Trì lật từng trang hồ sơ một cách tùy ý, những người này đều ở độ tuổi từ 30 đến 40, ngoại hình, học vấn và kinh nghiệm không khác biệt nhiều.

Hắn lật đến trang cuối cùng, dừng tay lại.

Trên hồ sơ là một gương mặt có phần lặng lẽ, tóc cắt ngắn, lông mày hơi đậm, so với bốn người kia thì có vẻ trẻ hơn chút.

Ánh mắt hắn lướt xuống dưới.

Vạn Chiêu, 25 tuổi, tốt nghiệp đại học Y, bằng cử nhân, có bằng lái xe bảy năm, trước đây từng làm việc tại một công ty vận tải.

Với hồ sơ này, so với bốn người kia thì không quá nổi bật, thậm chí kinh nghiệm làm việc tại công ty vận tải còn là điểm trừ của cậu ta. Trợ lý giải thích: "Cậu ta có trình độ học vấn cao, lại còn trẻ, nếu ngài không thích thì tôi sẽ loại bỏ ngay."

Phương Thanh Trì tùy ý đặt hồ sơ sang một bên: "Ừm."

Hắn không hài lòng với cả năm người này.

"Đinh, phát hiện cốt truyện, xin ký chủ tuyển dụng Vạn Chiêu làm tài xế riêng."

Phương Thanh Trì khựng lại, hắn liếc nhìn trợ lý, trợ lý không có biểu hiện gì khác thường, không nghe thấy gì cả.

Giọng nói này vang lên trong đầu hắn, giống như lần ở bệnh viện, nhưng lúc đó hắn chỉ nghĩ đó là giấc mơ hoặc ảo giác của mình mà thôi.

Hắn thầm hỏi: "Ngươi là ai?"

Giọng máy móc trả lời: "Ký chủ xin chào, tôi là 027, tôi phụ trách hỗ trợ ngài hoàn thành nhiệm vụ phản diện trong cuốn sách 《Lâu Ngày Tái Ngộ》, nếu ngài không có thắc mắc, có thể tiếp nhận cốt truyện."

Phương Thanh Trì nắm bắt được một vài từ khóa: "Thế giới này là một cuốn sách?"

027: "Đúng vậy."

Một lúc sau, Phương Thanh Trì mỉm cười: "Hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ được gì?"

027: "Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ngài sẽ có được một cơ thể khỏe mạnh, hoặc ngài có thể chọn không tiếp nhận nhiệm vụ, hệ thống phát hiện ngài còn lại chín tháng tuổi thọ."

Tiếp nhận nhiệm vụ, hoặc chết.

Phương Thanh Trì lên tiếng: "Khoan đã."