Hẹn Hò Với Anh Đi, Sẽ Rất Thú Vị Đấy

Chương 1.1


Trong phút chốc, trên khuôn mặt người đàn ông không còn giữ được vẻ ngụy trang ôn hòa như ngày thường nữa mà chỉ còn lại sự tuyệt vọng, u ám đầy chết chóc. Giọng nói đẽ khàn đến mức lạc đi: "Đừng rời xa anh mà... A Sanh..."

* * *

Chiếc xe đen từ từ tiến vào khu trang viên nhà họ Ôn.

Trên xe, cô gái ngồi ở ghế sau không biết đã ngủ thϊếp đi từ lúc nào. Khi tỉnh dậy, ánh mắt cô không còn ngây thơ và mơ hồ như trước, mà đã phủ lên một màn nước mắt, cũng đỏ hoe chứa đầy những giọt lệ.

Văn Dĩ Sanh nhìn ra khu trang viên rộng lớn không thấy điểm dừng ngoài cửa xe, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

Bất chợt, cô "phì" cười một tiếng, vừa khóc vừa bật cười.

Có lẽ là ông trời thương xót.

Không đành lòng để cô phải chịu tra tấn nhục nhã đến chết khi chỉ mới 25 tuổi, nên đã cho cô thêm một cơ hội nữa để thoát khỏi Ôn Chấp.

Giờ đây, cô đã trọng sinh về bảy năm trước, khi cô lần đầu tiên bước vào trang viên nhà họ Ôn.

Năm đó, cô 19 tuổi, vừa mới vào đại học.

Cô vẫn chưa vì lần gặp đầu tiên mà nảy sinh cảm tình với Ôn Chấp và vẻ ngoài giả tạo của anh.

Càng chưa bước vào mối quan hệ với anh.

Chưa bị vẻ ngoài ôn hòa dịu dàng của Ôn Chấp mê hoặc, dẫn đến việc sau này, tất cả mọi thứ xung quanh cô, từ ước mơ khiêu vũ đến các hoạt động xã hội, bạn bè, thậm chí ngay cả cách ăn mặc đều bị anh kiểm soát và nắm trong tay!

Người tài xế nhìn vào kính chiếu hậu, thấy cô gái ngồi phía sau vừa khóc vừa cười, liền thắc mắc: "Cô Văn, cô không khỏe ở đâu sao?"

Văn Dĩ Sanh lau sạch nước mắt, cười nói: "Chỉ là một cơn ác mộng thôi."

Đôi mày thanh tú của cô gái cong lên, đôi mắt trong veo và nụ cười ngọt ngào khiến khuôn mặt trắng trẻo của cô như bừng sáng.

Người tài xế trẻ đỏ mặt, lập tức dời mắt đi: "Ác mộng đều trái ngược với thực tế, cuộc sống của cô ở nhà họ Ôn nhất định sẽ tốt đẹp và thuận lợi."

Văn Dĩ Sanh khẽ cười: "Nhận lời chúc may mắn của anh."

Nhưng Văn Dĩ Sanh đã sống một đời, cô biết rõ nhà họ Ôn chính là đám sói ăn thịt người không nhả xương.

Nơi đây có tên côn đồ háo sắc mơ ước thân thể, muốn xâm hại Văn Dĩ Sanh.

Có tiểu thư tâm tư vặn vẹp dùng đủ các loại thủ đoạn gài bẫy vu oan giá hoạ cho cô.

Còn có người mà cô hận nhất; là một tên sói đội lốt cừu biếи ŧɦái Ôn, Chấp!!!