[Tích... xác nhận thành công nhiệm vụ. Triệu hồi kí chủ trở về không gian để tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo!]
Thế giới trước cậu một đời sống an nhàn cạnh Văn Trình bồi gã đến lúc lâm chung. Do là yêu quái nên cậu vẫn trẻ mãi không già, lại càng không thể chết vì thế sau khi Văn Trình qua đời cậu đã bảo hệ thống dẫn cậu trở về không gian.
[Tích... ký chủ tiến độ nhiệm vụ ngài hoàn thành rất tốt, chủ thần đã đánh giá cao và thưởng cho chúng ta rất nhiều điểm thưởng. Xin hỏi ngài có muốn trao đổi vật gì từ thương thành hay không?]
""Tạm thời để đấy, ta chưa muốn mua thứ gì cả."
Nhìn vào số điểm ít ỏi hiện ra cậu bèn nén hơi thở dài, nếu muốn đổi lại sự sống thì cậu phải cần vài triệu tích phân, nhưng giờ cậu mới có một trăm hai mươi lăm nghìn điểm. Số điểm này cũng hơi ít rồi, làm sao mà cậu dám tiêu xài vào cái thứ gọi là thương thành kia cơ chứ.
Đột nhiên cậu lại nhớ lại Văn Trình, kiếp trước cậu sống với gã , gã chưa bao giờ để cậu đắn đo về tiền bạc. Đành ra cậu cũng không phải sầu lo về tiền bạc bao giờ, nhưng mà mất gã cậu liền trở thành một tên nghèo. Huhu, cậu nhớ Văn Trình quá đi.
""Hệ thống... nếu như ta muốn phục sinh một nhân vật trong thế giới ra thì cần tốn bao nhiêu tích phân?"
[Tích... cái này còn tùy thuộc vào vị trí của người này trong thế giới đó nữa. Nếu là người qua đường không được nhắc tới trong truyện của thế giới đó thì sẽ tốn ít hơn và ngược lại với các nhân vật được nhắc tới thì sẽ tốn nhiều hơn.]
"Vậy một nam xứng thì tốn bao nhiêu?" Cậu thấp thỏm hỏi lại.
[Tích... tốn một triệu điểm thưa ký chủ. Do đây không phải nhân vật có thật nên việc phục sinh rất khó khăn nên ngài đừng thắc mắc quá nhiều.]
Tốn tận một triệu tích phân thì đến bao giờ cậu mới xong việc cơ chứ... nhưng, nhưng mà cậu có chút nhớ gã rồi. Thôi đi, làm lâu hơn chút chắc cũng không sao đâu nhỉ?
Động lực ập tới khiến cho cậu muốn nhanh chóng làm nhiệm vụ hơn bao giờ hết, Tiểu Ngọc nhanh chóng thúc dục hệ thống đưa mình tới thế giới tiếp theo.
[Tích... vị diện truyền tống tiếp theo sẽ là vị diện hiện đại, với tên gọi là thiếu gia bá đạo sủng thê. Hiện tại do ký chủ vẫn chưa xác nhận được giới tính cụ thể nên chúng ta phải chờ hệ thống thăng cấp thì sẽ tuyển cho cậu một thân thể, vì vậy lần này ký chủ sẽ vẫn là một con thú nhưng để bắt kịp theo cốt truyện chủ thần đã thưởng cho chúng ta một cơ thể của một yêu quái đang ở giai đoạn độ kiếp hóa người.]
[Lưu ý sau khi xuyên vào thân thể mới vui lòng ngài hãy giữ bình tĩnh.]
"Á... đau chết mất!"
Từng tia sét như trút giận lên cơ thể của một chú chim nhỏ, không sai cậu đã xuyên không vào lúc thân thể này đang thật sự độ kiếp. Chẳng biết là đã trôi qua bao lâu mà thân thể nhỏ bé này đã trở nên đen thui từ khi nào, nhìn từ xa cứ như con gà ác nhỏ vậy.
Nếu là ở kiếp trước thì cậu chẳng bao giờ phải chịu khổ cực như thế này đâu, cậu nhớ Văn Trình quá đi. Đau đớn đến nhanh mà đi cũng nhanh, chớp mắt trận độ kiếp đã xong xuôi, mây đen sấm chớp đã biến mất từ thuở nào và chỉ để lại thân hình mỏng manh của một thiếu niên xinh đẹp, mỗi tội là thân thể đã chi chít vết thương, người không mảnh vải.
"Ư... cuối cùng cũng xong rồi."
Tiểu Ngọc nhanh chóng đứng dậy rồi đi đến khe suối gần đó rửa mặt chùi lau vết thương trên cơ thể nhỏ nhắn. Vừa độ kiếp xong linh lực cũng tiêu tán gần hết, bản thể từ chim vàng oanh biến thành con quạ đen thùi lùi, lông cũng cháy nhẹm đi mấy cọng. Đành ra cậu cũng chả muốn hóa thành nguyên hình cho lắm.
Tiểu Ngọc sử dụng chút linh lực còn lại biến ra cho bản thân một bộ đồ rồi nhanh chóng mặc vào rồi xuống núi. Xong cậu vừa đi vừa đọc cốt truyện của thế giới này.
Thế giới này là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào đầy nước mắt, anh tổn thương em thì em cũng tổn thương anh, đành ra nam nữ chính cứ hay kéo một số người vô tội vào câu chuyện tình yêu của họ.
Nữ chính Lý Ngạn Nhi cùng nam chính Lục Hàn và nam xứng Nhϊếp Trình là lốp xe dự phòng đồng thời cũng là bạch nguyệt quang của nữ chính, cả ba người là bạn bè lớn lên từ nhỏ.
Lý Ngạn Nhi lúc đầu có hôn ước với nam xứng Nhϊếp Trình, nhưng do một lần bị tai nạn mà Nhϊếp Trình bị mù và liệt hai chân. Lý Ngạn Nhi từ bỏ hôn sự bỏ trốn ngay trong đêm với trúc mã khác là nam chính Lục Hàn. Cha mẹ nàng ta vì sợ nhà họ Nhϊếp trách mắng mà tìm đến một người thay thế đó chính là cậu đây.
Và nếu như không sai thì hôm nay chính là ngày tổ chức hôn sự cho Nhϊếp Trình, nhưng mà tân nương bỏ trốn từ bao giờ rồi, vậy thì bố mẹ của nàng ta sẽ phải tự cứu lấy mình thôi.
"Cháu trai cậu có thể dìu ta qua chỗ kia một lát được không, ta đau lưng quá!" Một người phụ nữ trung niên bước tới hỏi cậu.
"À... dạ, vâng ạ!" Tiểu Ngọc vừa cười vừa lễ phép đáp lại.
Ngay khi nghe thấy giọng của cậu, bà ta liền mỉm cười sâu hơn bao giờ hết.
Trong thâm tâm hai con người xấu xa nọ liền âm thầm đắc chí:
"Người mà cậu/bà cần tìm đây rồi!"