Sơ Bạch nhìn Cảnh Lan rất lâu mà không trả lời, nhưng ánh mắt khó diễn tả ấy khiến Cảnh Lan tự dưng cảm thấy bất an.
Hắn cố lờ đi cảm giác khó chịu này.
Với quyền lực trong tay, giữ lại Sơ Bạch – một đứa trẻ mồ côi – là điều quá dễ dàng. Còn những suy nghĩ của Sơ Bạch chẳng có ý nghĩa gì với hắn. Người mà hắn thực sự yêu là Đồng Sanh. Dù sau này hắn có thay đổi ý định, chỉ cần Sơ Bạch vẫn ở bên, hắn sẽ luôn có cơ hội để cứu vãn tình hình.
Sau một lúc lâu, Sơ Bạch cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói còn bình tĩnh và lạnh lùng hơn trước, như thể tất cả cảm xúc đã hoàn toàn tan biến: “Được, tôi sẽ chờ kết quả của anh.”
Không còn đấu tranh, như thể cậu đã hoàn toàn nhượng bộ.
Nhưng nhìn vào khuôn mặt và ánh mắt của Sơ Bạch, Cảnh Lan lại càng thấy không thoải mái.
Hắn buông lỏng tay, giọng dịu lại, cố gắng thuyết phục: “Em yên tâm, tôi nhất định sẽ điều tra kỹ lưỡng. Cho dù không tìm ra gì, tôi vẫn tin em, được không? Trước đây em từng nói muốn đến khu huấn luyện ở đảo Linh Ngư, từ nay về sau em có thể đi bất cứ khi nào em muốn. Em muốn làm gì cũng được.”
“Sơ Bạch, chỉ cần em đừng làm hại A Sanh, đừng rời xa tôi, em muốn gì tôi cũng sẽ chiều theo.”
Tuy nhiên, Sơ Bạch không đáp lại, chỉ chậm rãi gỡ tay Cảnh Lan ra và tự mình quay người bước đi, trở về phòng mà không nói thêm lời nào.
Trong phòng, Đồng Sanh ngồi trên giường với vẻ mặt tối sầm.
Màn kịch mà cậu ta sắp đặt vốn dĩ nhằm lợi dụng vết thương để làm Cảnh Lan mềm lòng và cảm thấy có lỗi. Trong kế hoạch của mình, Đồng Sanh nghĩ rằng Sơ Bạch sẽ không thể chịu đựng nổi và sẽ cãi vã, khiến quan hệ giữa Sơ Bạch và Cảnh Lan càng thêm rạn nứt. Sau đó, Đồng Sanh có thể giả vờ yếu đuối để tạm thời khiến Cảnh Lan đuổi Sơ Bạch đi.
Trong khoảng thời gian đó, cậu ta sẽ tìm cách kéo lại trái tim của Cảnh Lan.
Nhưng điều cậu ta không ngờ là Sơ Bạch đã thẳng thắn phá vỡ màn kịch này.
Thay vì để cuộc đối đầu xảy ra giữa Sơ Bạch và Cảnh Lan, Sơ Bạch đã chuyển hướng mâu thuẫn, biến nó thành cuộc đấu tranh giữa cậu ta và Sơ Bạch, buộc Cảnh Lan phải đưa ra sự lựa chọn giữa hai người.
Điều này như một nhát dao đâm thẳng vào phổi của Đồng Sanh.
Nếu như trong lòng Cảnh Lan, Đồng Sanh chiếm một vị trí tuyệt đối, thì kế hoạch này sẽ là cách nhanh nhất để khiến Sơ Bạch rời đi. Nhưng thực tế, tình cảm mà Cảnh Lan dành cho Sơ Bạch đã... thay đổi.
Nghĩ đến đây, Đồng Sanh càng căm hận hơn.
Nếu không phải Cảnh Lan đã thật lòng yêu Sơ Bạch, thì cậu ta đã không phải đi vòng vèo, tìm cách chia rẽ hai người họ. Nhưng cuối cùng, Sơ Bạch lại đem mọi chuyện phơi bày ra ánh sáng.
Cảnh Lan đã không ngay lập tức chọn cậu ta, điều này giống như một cái tát thẳng vào mặt Đồng Sanh.
Đáng chết! Đáng chết thật!