Con Cú Của Tôi Bị Lạc Đường

Chương 27: Cú sốc khi khai giảng

Ba ngày trước khai giảng, Mavis đã chuyển vào ký túc xá của Hufflepuff.

Cô treo một dây kết nhỏ kiểu Trung Quốc trên màn giường, mỗi khi mở mắt ra có thể nhìn thấy nó. Tấm poster sau khi thu nhỏ được kẹp trong cuốn sổ tay, vì vậy trước mỗi buổi học, cô có thể ngắm nhìn nhan sắc của hai mỹ nhân.

Sự kết nối mỏng manh với quê hương khiến cô cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Cuối cùng, ngày khai giảng đã đến.

Chỉ trong chớp mắt, Hogwarts trở nên đông đúc nhộn nhịp. Các bạn cùng phòng A, B, C hoặc mang theo đồ ăn do mẹ làm, hoặc mang đồ ăn vặt từ thế giới Muggle, hào phóng chia sẻ cho bạn bè thưởng thức.

Mavis đã góp một đĩa bánh bí ngô, coi như là mượn hoa hiến phật.

Lâu lắm không được ăn ở căng tin Hogwarts, mọi người đều rất hào hứng, ăn đến mức vụn bánh kẹo dính đầy trên mặt. Còn Mavis thì được Betty, một cô bạn nhà giàu, đưa cho một gói khoai tây chiên, cô ăn ngon lành.

Betty đang nói về chuyến du lịch mùa hè của mình, cô ấy đã đến Úc và thấy rất nhiều cừu.

Mọi người đều thốt lên những tiếng kinh hô đầy ghen tị.

Alice nói rằng cô ấy đã về nhà sống cùng bà, bà cô ấy là một thuần huyết và có một con gia tinh rất nghiêm khắc với cô ấy, ngày nào cũng phải kiểm tra bài tập (Một chú lửng nhỏ chếc lặng: "Chúng ta có bài tập hè sao?").

Kess nói cô ấy đã đến nhà chị họ chơi, mỗi ngày đều chơi Quidditch. Năm nay đội tuyển của trường tuyển thành viên mới, cô ấy dự định sẽ đăng ký.

Sau đó, cô ấy hỏi Mavis: "Cậu có muốn thử không?"

Vì không có nhiều hoạt động thể thao nên Mavis cũng khá thích thú: "Được rồi, tới lúc đó sẽ thử xem."

Tuần nào cô cũng mang chổi đi dạo, giờ thì không còn sợ loại hoạt động này nữa.

Chứng chóng mặt khi cưỡi chổi cũng đã giảm đi.

Mọi người tán gẫu đến nửa đêm rồi đi ngủ.

Ngày hôm sau, mọi người hối hả chạy đến lớp học.

Năm thứ hai đã bắt đầu!

Năm học mới không khác gì năm cũ, chỉ có điều mọi người từ những tân sinh viên đã trở thành đàn anh đàn chị rồi, không còn cần các học sinh năm trên dẫn dắt đến lớp học mỗi ngày nữa.

Các môn học năm thứ hai cũng không có nhiều thay đổi, Mavis vẫn giữ vững vị trí số một trong lớp học bùa chú.

Trong kỳ nghỉ hè, học sinh không được phép sử dụng phép thuật bên ngoài trường. Mặc dù học sinh từ gia đình phù thủy thường bỏ qua quy định này, nhưng Mavis đúng thật là đã phớt lờ.

Hogwarts có nhiều phép thuật bảo vệ phức tạp, nhưng suốt hai tháng hè, cô đã liên tục vung đũa phép.

Môn biến hình, cô vẫn chật vật trong top 3.

Mavis cảm thấy cô đã nắm được quy tắc của môn biến hình—cần hoàn toàn chính xác và cực kỳ cẩn thận—nhưng vẫn thiếu chút cảm giác khi thực hiện.

Chỉ cần tìm ra kỹ năng, những phép biến hình bình thường sẽ không làm khó được cô.

"Cảm nhận, trò cần phải cảm nhận thật kỹ khoảnh khắc biến đổi," giáo sư McGonagall đã nhắc nhở vài lần: "Sau đó, hãy nắm bắt cảm giác đó."

"Vâng, giáo sư." Cô ngoan ngoãn đáp lại, cố gắng thực hiện một cách khó khăn.

Môn thiên văn vẫn cần phải học thuộc lòng.

Môn Độc dược... cũng tạm ổn.

Cân mới, nên đo lường rất chính xác, găng tay da rồng dù cũ và không vừa nhưng không có lỗ thủng, không cần phải chú ý đến vị trí của ngón tay, có thể tập trung hơn vào công việc.

Bài tập của học sinh về cơ bản không khó, chỉ cần cẩn thận, nghiêm túc và nỗ lực, chắc chắn thành tích sẽ không quá kém.

Giáo sư cũng không mong đợi tất cả học sinh đều là thiên tài, chỉ cần có thái độ tốt thì ông ấy cũng miễn cưỡng mắt nhắm mắt mở cho qua.

Tuy nhiên, ngay khi Mavis nghĩ rằng năm thứ hai cũng sẽ bình lặng như năm thứ nhất, thì thực tế đã lớn tiếng nói "KHÔNG".

Như mọi người đã biết, năm nay, môn phòng chống Nghệ thuật hắc ám có giáo viên mới.

Giáo sư năm ngoái sức khỏe yếu, chủ yếu giảng lý thuyết, chỉ dạy ba câu thần chú phòng thủ trong nửa cuối năm nhất.

Protego (Lá chắn bảo vệ), Episkey (Chữa lành vết thương nhỏ), và Expelliarmus (Giải giới - tước vũ khí của đối phương).

Dựa trên kinh nghiệm của Harry, các câu thần chú này khá tốt.

Năm nay, giáo viên mới là giáo sư Fawley.

Ông ấy hoàn toàn không "phúc lợi" (Fawley phiên âm sang tiếng Trung là phúc lợi).

Fawley là một trong 28 gia tộc thuần huyết, đến từ làng Fawley ở Hampshire. Trong thời kỳ Voldemort cầm quyền, gia tộc này đã bị Chúa tể hắc ám lãng quên vì ít người.

Nhiều năm sau, người đàn ông duy nhất của gia tộc trưởng thành, chính là Philip Fawley hiện tại.

Ông là người ủng hộ thuyết thuần huyết, tán đồng chủ trương của Slytherin, cho rằng phù thủy máu lai không nên vào trường, Dumbledore mạnh thì có mạnh nhưng quá gần gũi với Muggle.

"Máu là di sản đáng tin cậy nhất." Ngay trong buổi học đầu tiên, giáo sư Fawley đã thẳng thắn nói: "Máu càng thuần khiết, sức mạnh pháp thuật càng mạnh mẽ."

Mavis: Voldemort không đồng ý.

Ông ta nói: "Tôi biết, có thể các trò không tin lời tôi, nhưng tôi sẽ chứng minh cho các trò thấy. Bây giờ, tất cả phù thủy thuần huyết đứng ở bên trái tôi, còn phù thủy máu lai đứng bên phải. Tôi sẽ dạy các trò cùng một câu thần chú, để các trò nhận ra sự khác biệt giữa hai bên."

Mọi người nhìn nhau, không biết có nên làm theo không.

Mavis giơ tay: "Giáo sư."

"Nói đi." Ông ta lạnh lùng lên tiếng.

"Gia tộc thuần huyết chỉ có từng ấy người, nếu lại sinh ra thuần huyết thì chính là kết hôn cận huyết," cô nói: "Kết hôn cận huyết dễ bộc lộ khiếm khuyết về di truyền, dễ mắc bệnh di truyền."

Giáo sư Fawley nhìn danh sách: "Mavis Lin, trò là máu lai?"

Mavis: "Cả cha và mẹ em đều là Muggle."

"Máu bùn." Vị giáo sư này không chút ngần ngại nói ra từ cấm: "Lý thuyết thấp kém của Muggle. Người thấp hèn sao có thể hiểu sức mạnh của dòng máu phù thủy?"

Mavis: =口=

"Thầy nói cũng đúng." Cô nói: "Dòng máu phù thủy thật sự rất mạnh, có thể sinh con với sinh vật huyền bí, Muggle chắc chắn không làm được."

"Phù!" Không biết ai đó trộm cười khúc khích.

Vẻ mặt giáo sư Fawley lập tức trở nên khó chịu. Ông ta không nương tay phạt học sinh gây rối: "Trò Lin, nếu trò không công nhận lý thuyết của tôi, thì cũng không cần phải tham gia lớp học của tôi."

Mavis: "Dạ?"

"Giảng đường của tôi không chào đón trò, mời trò ra ngoài." Ông ta nói: "Còn ai không đồng ý, sau này cũng không cần tham gia lớp học của tôi."

Những chú lửng nhỏ: Sững sờ.

Alice lén lút kéo váy Mavis, ý bảo cô xin lỗi.

Cedric thì nói: "Giáo sư, Mavis chỉ đặt ra câu hỏi, không có ý xúc phạm thầy đâu ạ."

Giáo sư Fawley nhìn chằm chằm cô, hỏi: "Phải vậy không?"

Mavis hiểu ra.

Cô chính là quả hồng mềm bị giáo sư chọn ra để thị uy.

"Việc phạt em không cho vào lớp là quyền lực của thầy với tư cách giáo sư, em chấp nhận." Cô nói: "Nhưng em cũng cho rằng thầy cần hiểu, con người có thể dùng lời nói để xúi giục người khác, có thể dùng lợi ích để dụ dỗ người khác, có thể dùng quyền lực để ép buộc người khác, nhưng việc sai trái thì mãi mãi không thể trở thành đúng."

Cô nhanh chóng thu dọn sách vở, kiêu hãnh bỏ đi.

Giáo sư Fawley: “Hufflepuff trừ 50 điểm.”

“Chúc thầy sống vui vẻ.” Mavis hếch cằm, trông còn ngạo nghễ hơn cả ông ta.