Trọng Sinh: Lục Thiếu Cố Chấp Điên Cuồng Theo Dõi Tiểu Đáng Thương

Chương 24

Cuối cùng, Lục Nghiên Châu vẫn không chịu khuất phục, nhưng cũng bị Lục Chính Niên ném ra khỏi Bắc Thành, cắt đứt mọi liên hệ của anh với Lục gia, khiến anh lưu lạc bên ngoài hơn nửa năm không một xu dính túi.

Ông nội Lục biết tất cả nhưng chọn cách nhắm mắt làm ngơ, cũng không hỏi đến, để mặc Lục Nghiên Châu bị Lục Chính Niên mài giũa tính tình.

Lục Nghiên Châu liên tiếp bị dồn đến đường cùng nhưng vẫn liên tục đứng dậy, hận thù của anh vẫn chưa bao giờ tiêu tan, nhưng cuối cùng anh cũng hiểu được thế nào là kiên nhẫn.

Nhiều năm trôi qua, Lục Nghiên Châu đã gần như hoàn toàn tiếp quản hết quyền lực trong nhà, không ngừng thực hiện những thủ đoạn âm thầm.

Nếu không phải do ông nội Lục can thiệp, anh đã sớm tranh đấu một mất một còn với Lục Chính Niên.

Ông nội Lục tất nhiên hy vọng, cùng là người nhà có thể đoàn kết, hỗ trợ lẫn nhau để đạt được thắng lợi chung.

Nhưng sau nhiều lần hòa giải, Lục Nghiên Châu vẫn không hợp tác.

——

Phòng tiếp khách.

Đại khái là bầu không khí hiện tại quá mức quái lạ, Cố Nhất Phàm muốn làm cho không khí trở nên thoải mái hơn, cười trêu chọc nói: “Người trong trái tim anh đâu rồi? Sao không thấy cậu ấy đến bầu bạn với anh?”

Lời này vừa nói ra khiến sắc mặt của Lục Nghiên Châu càng tệ hơn, từ thái độ trong mắt anh khi nhắc đến cái tên Giang Nhiễm, rõ ràng ít nhiều gì cũng có liên quan đến cậu.

Thế nhưng hiện tại, có lẽ do tâm trạng không tốt, hắn cố tình muốn đi trêu chọc Lục Nghiên Châu.

Lục Nghiên Châu khoác áo lên, liếc nhìn mấy người trước mắt một cái rồi nói: “Các cậu cứ tự nhiên, tôi đi trước.” Nói xong, anh xoay người đi về phía gara.

Giang Nhiễm tưởng rằng đã thanh toán xong với anh, nên không hề quay đầu lại.

Trên xe, Lục Nghiên Châu gọi điện cho Giang Nhiễm, nhưng điện thoại của đối phương vẫn đang trong ở chế độ đang bận, thời gian từng phút trôi qua, Lục Nghiên Châu có chút phiền lòng.

Giang Nhiễm rốt cuộc đang gọi điện với ai? Đã gần nửa giờ, mà vẫn chưa ngắt cuộc gọi.

Cuối cùng, Lục Nghiên Châu châm một điếu thuốc, tay cầm điện thoại nhẹ nhàng gõ lên màn hình vài cái, rồi phân phó cho tài xế: “Đi Stmandy.”

Stmandy là một nhà hàng cao cấp ở Bắc Thành.

Lục Nghiên Châu đến nhà hàng Âu thực đúng lúc nơi này vô cùng đông đúc, cậu bé giữ cửa mở cửa cho anh, nhân viên lập tức chào đón với vẻ mặt xin lỗi nói: “Thưa ngài, thật sự xin lỗi, hôm nay tất cả các bàn đã được đặt trước rồi.”

“Gọi giám đốc các người ra đây.” Lục Nghiên Châu nói một cách lạnh lùng.

Vừa dứt lời, giám đốc đã vội vã bước ra từ bên trong, nhìn thấy Lục Nghiên Châu thì sợ hãi đến mức không dám thở nhẹ, vội vàng cúi đầu khom lưng nói: “Ngài Lục, mời ngài vào trong.”

Ông ta một bên nhanh chóng ra lệnh cho nhân viên mở phòng bao VIP.

Lục Nghiên Châu đi được vài bước thì nhìn thấy Giang Nhiễm đang kéo đàn violin ở phía xa,bước chân của anh bỗng khựng lại một chút.

Giang Nhiễm mặc một bộ vest đen rất vừa vặn, tôn lên vòng eo thon gọn của cậu, thân hình xinh đẹp trong bộ vest khiến cậu toát lên một vẻ quý phái ưu nhã giống như thiên nga đen cao quý, khiến người ta không thể rời mắt được.

Giám đốc phát hiện bước chân của anh đang dừng lại, nhìn một cái đã đoán ra anh đang chú ý đến người trẻ tuổi đang kéo đàn violin kia, lập tức nói: “Ngài Lục, nếu ngài thích, chờ lát nữa tôi sẽ để cậu ta diễn tấu riêng cho ngài.”

Lục Nghiên Châu thu hồi tầm mắt lại, đôi mắt không mang theo chút ấm áp nào liếc nhìn giám đốc, “Ông thường xuyên để em ấy diễn tấu riêng cho khách hàng à?”

Lục Nghiên Châu cố ý nhấn mạnh hai chữ "diễn tấu", ý chỉ rất rõ ràng, chân mày giám đốc nhảy dựng lên, vội vàng giải thích: “Chưa từng, tôi chỉ thấy ngài Lục rất thích nên mới buột miệng hỏi thôi”