Đột nhiên, hắn cắn thật mạnh vào dái tai ta: “Thích ta không?”
Ta đột nhiên thanh tỉnh, hung hăng đẩy hắn ra: “Con rắn xấu xa!”
Ta bò dậy, hướng rừng cây nhỏ chạy.
Ta lo quá, tại sao ta cứ chạy về hướng rừng cây nhỏ làm gì?
Khẳng định chạy không thoát khỏi con rắn đó.
Hắn lại dùng cái đuôi cuốn ta trở về, thanh âm thương tâm muốn chết: “Tỷ tỷ, tỷ mắng ta xấu xa? Tiểu Ngọc buồn quá.”
Hắn vung cái đuôi lên, một số cảnh tượng hiện ra trước mắt ta.
Những cảnh tượng đó đều là ta khi còn nhỏ.
Cha mẹ ta chết sớm, ta được một lão đại phu ở y quán nhận nuôi.
Ta gọi ông ấy là ông nội.
Y quán này là sau khi lão đại phu qua đời truyền lại cho ta.
Lão đại phu không có con cái, cùng ta sống nương tựa lẫn nhau.
Từ nhỏ ta đã đi theo ông ấy học y, lên núi hái thuốc.
Năm sáu tuổi khi lên núi hái thuốc, ta gặp phải một con bạch xà thật lớn.
Hình như là bị sét đánh chết.
Bởi vì trên người nó có một ít vệt cháy đen.
Rắn là một món ngon.
Thịt rắn hầm canh, tươi mới mỹ vị, một số bộ phận trên cơ thể rắn còn có thể dùng làm dược.
Ta cảm thấy rất vui, dù con rắn rất dài và nặng như ta vẫn cố nhét nó vào giỏ gỗ, nửa vác nửa ôm trở về y quán.
Hôm đó, lão đại phu vào làng đỡ đẻ.
Ta đặt con rắn ở sân sau.
Nhất thời ngứa tay, ta nhớ đến những y thuật chữa bệnh trị thương mà lão đại phu đã dạy mình, ta nghĩ con rắn này đã chết rồi, lấy nó làm vật thử nghiệm cũng được.
Ta dùng kim khâu tất cả những chỗ chảy máu trên cơ thể nó rồi bôi thuốc lên, cuối cùng hầm một bát thuốc đút cho nó uống.
Ta chỉ coi tất cả như một trò chơi.
Ngày hôm đó lão đại phu đã khuya rồi vẫn chưa trở về.
Đây cũng là chuyện thường tình, vì đỡ đẻ đều rất lâu, nếu sinh khó thì càng lâu hơn nữa.
Ta chờ đến mức ngủ quên.
Sáng hôm sau, ta thức dậy sớm, lão đại phu đã trở về, còn mua bánh bao cho ta, vẻ mặt ông mỏi mệt, có vẻ như ông đã phải vất vả lắm mới đỡ đẻ được.
Ta vui vẻ nói với ông: “Ông ơi, ông mệt rồi, ông nghỉ ngơi đi. Hôm qua con bắt được một con rắn, để con hầm canh cho ông, cơ thể ông sẽ mau chóng hồi phục thôi.”
Vừa nói xong, ta liền cảm giác có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
Vừa quay đầu lại, ta đã nhìn thấy một con rắn trắng to lớn đang nhìn chằm chằm vào ta, nó đứng ở cửa, với đôi mắt dường như không thể tin được.
Bạch xà tức giận rồi.
Lão đại phu nói rằng xà rất linh nên vội vàng xin lỗi, băng bó vết thương cho nó, đổi thuốc rồi còn cho nó uống thuốc.