Pháo Hôi Nàng Không Muốn Làm Thiên Kim

Chương 2

Dưới góc nhìn toàn cục của quốc gia rộng lớn như Hoa Quốc, số lượng linh vũ giả được ghi nhận cũng chỉ có vài ngàn người mà thôi.

Trong số những người nổi bật nhất này, phần lớn đều đến từ các gia tộc cổ xưa, bao gồm: nhà Tạ, nhà Kỳ, nhà Ngô và nhà Việt.

Lịch sử của những gia tộc này đều đã từng có các vu chúc nổi danh với tài năng vũ đạo xuất chúng. Có lẽ, do di truyền được khắc sâu trong huyết mạch mà những vũ giả xuất thân từ các họ này không chỉ dễ dàng chạm tới đỉnh cao của nghệ thuật vũ đạo, mà còn có khả năng kỳ diệu trong việc kết nối tâm hồn và giúp chữa lành các chứng bệnh về tinh thần, điều mà người ngoài khó lòng đạt được.

Là một trong tứ đại vu chúc thế gia, nhà Tạ vốn dĩ cũng là đối tượng được ngưỡng mộ. Đại tiểu thư nhà họ Tạ, Tạ Vy, từng là một trong những linh vũ giả xuất sắc nhất. Nhưng đáng tiếc, đó chỉ là chuyện của quá khứ mà thôi.

Khác với ba gia tộc còn lại, nơi mà cả nam lẫn nữ đều có khả năng phát triển năng lực vu chúc, nhà họ Tạ dường như đã định sẵn rằng năng lực vu chúc này thuộc về phụ nữ. Cơ hội để một vu chúc nam xuất hiện gần như là cực kỳ hiếm hoi.

Có lẽ vì năng lực vu chúc này quá quý giá, nên suốt nhiều đời, tỷ lệ sinh con gái trong gia tộc nhà họ Tạ thấp đến mức đáng kinh ngạc.

Ví dụ như đại tiểu thư Tạ Vy,cô là người con gái duy nhất trong ba đời của nhà họ Tạ.

Vì lẽ đó, khi Tạ Vy ra đời, cả tộc nhà họ Tạ như phát cuồng trong niềm vui sướиɠ.

Từ thời cổ đại, tình yêu dành cho con gái gần như đã được khắc sâu vào gien của gia tộc nhà họ Tạ.

Ngay cả bây giờ, Dương Hà vẫn còn nhớ rất rõ, sau khi đại tiểu thư ra đời, ông cụ nhà họ Tạ đã ôm lấy cô bé rồi đi thẳng vào từ đường để báo cáo với tổ tiên, sau đó cứ thế mà không nỡ buông tay.

Mỗi ngày thức dậy, cảnh tượng mà Dương Hà thấy nhiều nhất chính là hình ảnh ông cụ Tạ ôm đại tiểu thư với dáng vẻ mãn nguyện, như thể chỉ cần có con gái là đã đủ đầy.

Chưa kể đến việc, ngoài cửa phòng của đại tiểu thư, lúc nào cũng có hàng dài các anh em họ kiên nhẫn xếp hàng chỉ để được nhìn thấy cô một lần.

Con cháu nhà họ Tạ, đứa nào cũng rắn rỏi, hoạt bát. Từ khi trong nhà có thêm đại tiểu thư, một bé gái nhỏ xinh, lũ trẻ liền từ những chú khỉ con nghịch ngợm bỗng hóa thành những quý ông nhỏ lịch sự. Trước khi hôn cô bé, chúng còn tự giác chạy đi tắm rửa thơm tho mà chẳng cần ai nhắc nhở.

Điều đáng quý hơn cả là, dù được mọi người yêu thương, che chở hết mực, đại tiểu thư Tạ Vy lại không hề trở nên hư hỏng. Khi lớn lên, cô đã thể hiện rõ thế nào là một "chiếc áo bông nhỏ ấm áp" của gia đình.

Cô vừa hiếu thảo, vừa hiểu chuyện, lại thông minh và xinh đẹp... Dù cô có phải là linh vũ giả hay không, điều đó cũng chẳng thay đổi việc cô sẽ luôn được mọi người yêu thương từ tận đáy lòng.

Đó cũng chính là lý do mà khi Tạ Vy đột ngột qua đời, nhà họ Tạ gần như sụp đổ.

Nếu không phải vì ý chí phi thường, có lẽ ông cụ Tạ đã gục ngã từ lâu rồi.

Việc ông vẫn trụ vững đến giờ đã là một sự kiên cường đáng khâm phục.

Bao nhiêu năm trôi qua, ai cũng nghĩ rằng ông cụ đã vượt qua nỗi đau mất con. Nhưng chẳng ai ngờ rằng, từ một năm trước, sau khi giao toàn bộ Tập đoàn Tạ Thị lại cho con trưởng, Tạ Cẩm Thành, thì ông cụ đổ bệnh, không dậy nổi.

Sau một loạt các cuộc kiểm tra, bác sĩ chỉ có thể đưa ra kết luận tiếc nuối: Cơ thể ông cụ không có bệnh tật gì, mà vấn đề chính là nằm ở tâm bệnh. Nỗi đau bị chôn vùi quá lâu, khi bùng phát ra, quả thực như cơn bão đổ xuống, không thể ngăn cản...