Nàng Dâu Của Ma Vương

Chương 10

- Cô có đôi mắt rất đẹp.

Cô lẽo đẽo chạy phía sau, nghe bà ấy nói khé gượng cười.

- Hôm qua cô thoát được kiếp nạn ấy quả là rất đáng ngạc nhiên đấy.

Cô bất ngờ, bà ấy biết được chuyện tối qua rồi sao, liệu hắn...?

- Tôi có thê cảm nhận được hơi thở của con quỷ trong làng, âm khí rất nặng.

Có vẻ bà ấy chưa biết về sự xuất hiện của hắn.

- Chắc là cô cũng biết, có phát hiện gì không?

- Dạ hôm qua, lúc cháu xem thi thể của cô Huệ, cháu có thấy vết cắn ở cổ. Người cô ấy thì bị nghiền nát xương, không có máu. Cháu nghĩ là một con quỷ hút máu người.

Cô nhớ lại chuyện hồi tối qua. Bà lão gật gật đầu rồi nói.

- Đúng, giờ chúng ta phải tìm được nguồn gốc, thân thế của con quỷ này đã.

Nói xong họ cũng vừa lúc tới nơi. Xung quanh đây hoang vắng vô cùng, dường như đã lâu ngày không ai lui tới quét dọn, cành cây, lá khô rụng rơi đầy trên đất, lạ là không một hạt tuyết nào rơi quanh bán kính ba mét từ miệng giếng, rất khô ráo. Cái giếng cũ bị phá một nửa, gạch đá ngổn ngang. Bà ấy đi lòng vòng quanh cái giếng.

- Xung quanh khá nhiều linh hồn bị chết oan nhỉ?

Cô nhìn xung quanh, lúc ẩn lúc hiện thấp thoáng của những cái bóng. Có lẽ, giờ là ban ngày nên nó khá yếu ớt.

- Chắc là linh hồn bị con quỷ đó hại.

Bà gật đầu, cúi nhìn đăm đăm vài cái giếng. Cô nhìn theo rồi chợt cau mày, một tấm giấy được ép nilon cẩn thận chòi lên mặt đất, nằm áp với thành giếng. Chậm rãi lại gần, cúi xuống lấy tay cào cào đất, rồi cô nhấc lên. Bà nhìn hành động lạ của cô thì lại gần. Cô đưa tờ giấy cho bà xem.

- Đây là bùa phong ấn linh hồn. Nếu ta đoán không nhầm, con quỷ ấy từng là con người, một người phụ nữ. Sau khi chết thì bị dán bùa yểm phong ấn. Chắc hôm lấp giếng, vô tình để tấm bùa lộ ra nên nó mới có cơ hội lộng hành như vậy.

Cô gật đầu lắng nghe, bà nói tiếp

- Ta thấy nó có vẻ hơi yếu rồi. Tối qua có chuyện gì xảy ra với nó hoặc nó không hút được máu.

Cô chột dạ, nhưng thấy bà hỏi như vậy, cô an tâm hơn vì bà không biết sự tình cô và hắn.

- Vậy thì càng tốt cho ta chứ sao?

- Ừm hứm, không hẳn đâu, chỉ là yếu bây giờ thôi, đêm nay nó sẽ hút máu gấp bốn lần để bù cho ngày hôm qua. Qua rằm mà.

Bà lão lắc đầu, co giật mình hoang mang.

- Đồng nghĩa với việc sẽ có bốn người phải ra đi sao? Không thể để như thế được...

- Đi về thôi. Về nhà ta bàn tiếp.

Bà ấy xoay người ra về, cô nhìn qua cái giếng rồi cũng theo sau.

- Vậy giờ phải làm sao? Chẳng nhẽ dương mắt nhìn nó bắt người trắng trợn như vậy ạ?

Cô lo lắng, bà lão nhắm mắt, tay bấm bấm cái gì đó:

- Theo tôi tính vận của ní thì nó là một cô gái, chết được khoảng tám chín chục năm rồi. Chắc là bị gϊếŧ lấy máu. Cô có từng nghe, ngày xưa thường có lời đồn mà rất nhiều người nhà giàu đã làm, rằng để lấy lại trinh tiết thì phải uống máu gái đồng trinh chưa? Có lẽ cô ấy cũng là nạn nhân. Vì chờ lâu quá, không được siêu thoát lại mang thêm oán hận nên hóa thành quỷ hút máu người. Oan nghiệt lớn lắm.

Cô nghe xong mà sởn gai ốc:

- Không ngờ, kẻ độc ác, dã man nhất lại chính là lòng người. Cái câu ăn tươi nuốt sống đồng loại là thật rồi.

- Tối nay tầm xế chiều, chúng ta phải chuẩn bị cẩn thận.

Bà lão bỏ cái la bàn cổ vào túi.

- Liệu có cách nào cho cô ấy được siêu thoát không?

Cô nghe vậy lòng có chút tội nghiệp cho cô gái đoản mệnh ấy.

- Có thì cũng có nhưng phần trăm xảy ra là rất ít. Có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng của cô đấy. Bởi nếu muốn giữ cô ấy lại để cải hóa thì cô phải niệm chú vì cô có căn tu. Việc này sẽ tiêu hao rất nhiều sinh lực, tốn không ít vài năm tuổi thọ của cô đấy.

Cô trầm mặc suy nghĩ đắn đo một lúc. Tay vô thức đưa lên nắm cái dây chuyền hắn tặng.

- Được, cháu chấp nhận. Dù ít phần trăm cháu cũng muốn thử, cô ấy sống vì người khác mà đã không yên chả lẽ chết cũng không được toàn thây.

...

Xế chiều hôm ấy, hai người chuẩn bị lên đường. Đến nơi, bà trộn đống gạo nếp và muối hột rải quanh giếng, rồi dùng một sợi chỉ màu đỏ quấn quanh mấy cái cây, tạo thành vòng tròn lớn, cái giếng ở bên trong. Sau đó, dán mỗi cây một lá bùa có nét vẽ rất khó hiểu.

Cô ngồi ngoài vòng chỉ, nhìn vào. Xung quanh, những con ma đủ dạng kì dị : Mất đầu, không tay chân, kẻ lồi mắt, người nét một bên mặt,... nằm ngồi vắt vẻo trên các cành cây xung quanh nhìn chằm chằm vào phía cô trông khủng khϊếp, cô khẽ rùng mình, hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh lại. Xong xuôi rồi, bà ấy đứng cạnh cô nói.

- Sắp tới giờ rồi, cô chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Cô khẽ gật đầu, lúc này bà lão bỏ tay nải xuống, tay bấm bấm rồi hỏi:

- Bắt đầu đọc, không được dừng lại, nếu thấy sợ thì nhắm mắt vào, rõ chưa? Tất cả phụ thuộc vào cô đấy.

Cô gật đầu, dở cuốn sách bà lão đưa bắt đầu đọc lầm bầm

- Thiên linh, địa linh, đất trời chứng thấy. Con quỷ nào phá làng phá nước mau mau hiện hình. Nếu không đừng trách ta ra tay tàn ác.

Bà nói lớn, giọng đầy hào hùng. Những con ma xung quanh nghe xong liền bỏ đi mất hút. Gió lớn bắt đầu nổi lên, cuốn theo lá cây, bụi đất cát như càn quét mọi thứ trên mặt đất vậy, cây cối nghiêng ngả như vũ bão đang kéo tới. Cô vẫn ngồi trầm lặng niệm chú, mắt nhắm lại vì bụi. Một lúc lâu rồi vẫn không thấy động tĩnh gì, bà rút ra từ trong tay áo một lá bùa.

- Con quỷ kia mau mau hiện hình nếu không đừng trách ta tàn ác.

Vẫn không động tĩnh gì, chỉ có bầu trời giận dữ, sấm chớp nổi lên như chống kiêng sáng rực cả bầu trời.

- Nó chỉ là ảo giác con quỷ tạo ra, đừng sợ.

Thấy cô mồ hôi tuôn chảy ướt đẫm lớp áo sơ mi mỏng giữa mùa đông lạnh ngắt, bà nói nhỏ trấn an. Xong ngước nhìn về phía cái giếng, bà hừm cái rồi vung tay, phi thẳng lá bùa về phía cái giếng. Lá bùa bay vụt đến miệng giếng thì dừng lại, rơi xuống dưới đáy. Ngay sau đó, cái giếng bị nổ tung ra như có bom đặt sẵn. Đất đá bay tứa lung tung , khiến mặt đất rung lên như bị động. Từ dưới đáy giếng vốn khô queo không lấy một giọt nước đang dâng lên dòng nước đen ngầu, tràn qua miệng, hôi hám vô cùng như máu người đang trong giai đoạn phân hủy vậy. Ai ngửi thấy cũng phải khϊếp đảm. Nó tràn ra mặt đất rồi nổi bọt như nước nóng đang sôi sùng sục.

Cô vẫn nhắm mắt, cau mày vì cái mùi khủng khϊếp đó đang sộc thẳng lên mũi. Bà lão lại dương tay lên, một lá bùa từ ống tay áo bắn ra, lao về phía miệng giếng rồi bà hét.

- Trấn.

Lá bùa bốc cháy trên không, tro rải đều trên dòng nước đen đυ.c đó. Ngay sau, nó phát ra tiếng "xèo xèo..." rồi nhanh chóng bốc hơi biến mất.