Thấy Đào Đề ngẩn ngơ đứng yên tại chỗ, Bùi Duyên thấp giọng giải thích: “Có lẽ sẽ phải để ngươi chịu tủi thân mấy ngày nay rồi, bên ngoài có nữ quan do phụ hoàng và Hoàng hậu phái tới trông nom, nếu như hiện tại chúng ta chia phòng thì khẳng định sẽ lại có chuyện ồn ào… Nhưng ngươi yên tâm, cô sẽ không đυ.ng vào ngươi.”
Trong lòng Đào Đề vẫn không t tinh xảo, mặt mày mang theo một tia thanh thấu (thanh thuần lại có hiểu biết).
Thấy mọi người nhìn về phía này nàng cũng không chút hoảng sợ, chỉ nở một nụ cười tự nhiên lại hào phóng.
nh thần, bình tĩnh nhìn nhị công chúa đang đứng ở trước mặt, nàng ta và ca ca nàng ta, đều không phải loại người tốt đẹp gì.
Bùi Linh Bích này vẫn luôn ghen tỵ với dung mạo của ngu
Nụ cười này giống như ánh nắng ấm áp gi nàng, trừ ánh mắt vị nhị công chúa kia nhìn nàng có chút kỳ quái, khiến người ta rất không thoải mái kia ra thì nhìn chun, xoay mặt sang trò chuyện cùng mấy vị c
Đào Đề thân thiện chào hỏi với các nàng, trừ ánh mắt vị nhị công chúa kia nhìn nàng có chút kỳ quái, khiến người ta rất không thoải mái kia ra thì nhìn chun, xoay mặt sang trò chuyện cùng mấy vị công chúa khác.
Lại qua một chung trà, lúc này có thái giám tiến vào, nói là bệ hạ tuyên Thái tử phi qua.
n mặc một phen, chính là muốn đè đầu Đào Đề, không ngờ nàng ta (Đào Đề) vừa tới thì toàn bộ sự chú ý của các nương nương đều đặt lên nữ nhân này hết, thật là đáng ghét!
Sự bất mãn trong đôi mắt Bùi Linh Bích càng thêm nồng đậm, nàng ta kiêu căng hất cằm lên, dùng giọng điệu ra lệnh nói: “Ngươi ra đây với ta, ta có chuyện muốn hỏi ngươi đây.”
i dùng thái độ như vậy để nói chuyện với ta, lễ nghi quy củ ngươi học được đều ở trong bụng chó hết rồi à? Nếu như trí nhớ của nhị muội muội đ
Giọng điệu này khiến Đào Đề cực kỳ khó chịu, nhưng nghĩ tới bản thân vẫn còn đang ở trong phạm vi Cam Tuyền cung, bốn phía lại có nhiều thái giám cung nữ nhìn chằm chằm như vậy, quả thực không thích hợp cãi vã với nàng ta ở đây, vì vậy nàng đành đi theo nàng ta tới sau một cây cột.
Đến khi chắc chắn không có người nào nghe được đối thoại của hai người bọn họ thì Bùi Linh Bích từ bộ dáng mềm mại yêu kiều trong nháy mắt trầm mặt xuống, đôi mắt phượng của nàng ta trừng lên nhìn Đào Đề, lạnh lùng hỏi: “Đào Đề, tại sao ngươi còn chưa chết?” (? 🙂)