Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì?

Chương 29: Về sau, ngươi sẽ trốn không thoát được báo ứng (4)

“Ta không sao!” Hứa Uyển Đình từ chối ý tốt của ông ta, lên lầu nghỉ ngơi.

Thư ký nhanh chóng đưa điện thoại tới.

Đây là điện thoại của Hứa Mặc.

Chỉ là Hứa Mặc đã không còn cần nữa!

Sau khi bị em ba Hứa Mạn Ny giấu mất, WeChat cùng số khác đều đã bị thay đổi!

Hứa Uyển Đình trở về phòng, đơn giản điều chỉnh lại cảm xúc của mình một chút, lấy điện thoại di động muốn mở ra.

Nhưng bỗng nhiên, chị ta dừng tay lại, có chút không dám mở.

Chị ta sợ phải nhìn thấy những gì chị ta sợ hãi.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trên điện thoại di động này chắc chắn có không ít ghi chép.

Im lặng một lát, Hứa Uyển Đình cuối cùng cũng lau nước mắt, hít sâu một hơi rồi mới mở điện thoại ra xem những nội dung bên trong.

Trong điện thoại có rất nhiều ảnh chụp, toàn bộ đều là bọn chị ta hoặc là bố mẹ của họ.

Ngoài ra còn có ảnh chụp biệt thự, xe sang của nhà họ Hứa hoặc là ảnh chụp công ty của gia tộc nhà họ.

Còn có mấy bức ảnh gia đình.

Hứa Mạn Ny có lẽ sau khi lấy được điện thoại cũng chưa từng mở ra, nội dung bên trong vẫn còn nguyên, không bị thay đổi.

Hứa Uyển Đình lật xem, lật đến chỗ thông tin WeChat, chị ta nhìn một chút, sao chép nội dung bên trong rồi gửi vào máy tính xách tay của mình, bắt đầu đọc ghi chép trong WeChat từ đầu.

Chị cả như một người mẹ, chị ta muốn dùng hết khả năng của mình để thấu hiểu Hứa Mặc càng nhiều càng tốt. Hiểu rõ tường tận Hứa Mặc, cũng như hiểu rõ lý do vì sao hắn nhất định phải rời khỏi nhà họ Hứa.

Chỉ sau khi đọc hết những ghi chép này, chị ta mới có thể hiểu hết những trải nghiệm của Hứa Mặc trong bốn năm qua!

Thông tin trong điện thoại có rất nhiều, bao gồm cả hình ảnh, tài liệu, một số tài liệu kiểm tra, còn lại chính là một số cuộc hội thoại nói chuyện thường ngày.

Không ít nội dung đều là nói những chuyện ấy.

Thân là học sinh ưu tú hàng đầu, Hứa Uyển Đình biết việc xem trộm lịch sử trò chuyện của người khác là rất bất lịch sự, nhưng lúc này chị ta đã không quan tâm được nhiều như vậy.

Chị ta chỉ muốn hiểu hắn một cách trọn vẹn nhất.

Hứa Uyển Đình nhanh chóng lướt qua vài trang thông tin, không thấy tin tức gì hữu dụng, nhưng ngay sau đó, chị ta nhìn thấy cái gì, thân thể chấn động.

“Đường Lỗi, đây là chị cả của ta - Hứa Uyển Đình! Rất xinh đẹp!”

Kèm theo là ảnh chụp ở công ty của chị ta.

Trong bức ảnh xuất hiện giấy chứng nhận được dán trên tường, chứng tỏ đây là phòng tiếp khách. Không chỉ có chị ta mà còn có cả em hai Hứa Tuyết Tuệ, em ba Hứa Mạn Ny và những người khác.

Hứa Mặc lại chỉ chụp lại mỗi mình chị ta, gửi cho bạn hắn.

Hứa Uyển Đình tiếp tục đọc.

“Nghe nói chị cả của ta tốt nghiệp đại học Thanh Bắc. Sau đó du học một năm, theo học tại đại học Massachusetts! Đại học Massachusetts đó, ngươi có biết không? Ta nghe nói trường đại học này rất danh giá! Chị cả của ta chính là sinh viên ưu tú của cả đại học Thanh Bắc lẫn Massachusetts!”

“Tri thư đạt lễ, vô cùng có hiểu biết!”

“Ta vừa mới biết thêm! Ta hỏi má Triệu, má Triệu nói với ta đó! Má Triệu chính là người giúp việc nhà chúng ta! Bà ấy nói chị cả của ta từ nhỏ đến lớn đều vô cùng ưu tú, thành tích rất siêu, là người lợi hại nhất, có một không hai!”

“Ngươi nhìn chứng chỉ này một chút đi, đây là chị cả của ta lấy được khi còn học cấp ba. Chị ta đứng nhất khoa văn, khoa tự nhiên đứng thứ hai!”

Hứa Uyển Đình nín thở kiểm tra thời gian được ghi lại!

Chị ta phát hiện hội thoại này được Hứa Mặc gửi đi từ bốn năm trước. Khi đó hắn hẳn vừa mới đến nhà họ Hứa, chưa quen với bọn họ.

Đây có lẽ là lần đầu tiên biết chuyện về chị ta.

“Còn nữa, còn nữa. Ta nói cho ngươi biết, chị cả ta còn là một trong top 100 người có số điểm thi vào đại học cao nhất toàn tỉnh, điểm toán đứng đầu. Má Triệu vừa nói thêm cho ta đó!”

“Hoán Khê, ngươi biết không? Đây là chị cả của ta! Chị ta đang là người quản lý việc làm ăn của gia đình, là tổng giám đốc điều hành của công ty!”

“Hoán Khê, ngươi xem một chút, đây là ảnh chụp chị cả ta bắt tay với phó thị trưởng Lý! Đây là bức ảnh chị cả của ta nhận danh hiệu doanh nhân trẻ, còn là danh nhân xuất sắc!”

“Ta nghe má Triệu nói, có vô số người muốn theo đuổi chị cả của ta, những người đó xếp hàng có thể dài từ thành đông đến thành tây được luôn!”

“Những giải thưởng này đều là do chị cả của ta lúc đi học đạt được!”

“Ha ha Đường Lỗi, Hoán Khê, các ngươi nhìn xem phía trên còn bao nhiêu? Có địa lí hạng nhất, toán học hạng nhất, có học sinh ba tốt, thanh thiếu niên thành thị ưu tú. Nghe nói chị ta từ nhỏ đến lớn đều phi thường thông minh, phi thường lợi hại!”