Bày Quầy Đoán Mệnh, Vô Tình Phá Đại Án

Chương 3: Tội phạm truy nã

Các bác sĩ chỉ biết há hốc mồm kinh ngạc trước cảnh tượng này.

Cả nhà này chẳng lẽ đều bị ma ám sao?

Vì thế tới cuối cùng, cả bốn người nhà họ Thẩm đều được đưa lên xe cứu thương.

Người giấy nhỏ chạy nhanh như bay về chỗ Ngôn Tích, cậu dùng một ngón tay chạm vào đầu người giấy nhỏ, khen ngợi: "Làm tốt lắm."

Cùng lúc đó, tiếng còi xe cứu thương từ xa vọng đến, lại nhanh chóng lao vụt qua bên cạnh Ngôn Tích.

Rời khỏi khu biệt thự, Ngôn Tích dựa theo gợi ý của một blogger chuyên đánh giá quán ăn, bắt xe đến một quán lẩu nổi tiếng trong trung tâm thành phố.

Hương vị cay nòng của nước dùng từ nồi lẩu bò cay xè không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác của mọi người.

Dạ dày lá sách thơm ngon tươi mát, chả tôm dẻo dai hấp dẫn, rau trụng giòn rụm ngon miệng...

Một đám người trong quán ăn đến mức mồ hôi tuôn như mưa, không ngừng uống nhiều đồ lạnh.

Ngôn Tích thì như thể không cảm nhận được cái nóng, cậu ăn hết sạch đồ ăn trên bàn mà vẫn giữ vẻ ngoài nhẹ nhàng thoải mái.

Thi thoảng lại có người quay đầu nhìn Ngôn Tích, nhưng cậu phớt lờ. Vốn là đại sư huynh của Thiên Diễn Tông, cậu đã quá quen với những ánh nhìn đó.

Sau khi thanh toán tại quầy, Ngôn Tích theo bản năng nhìn quanh một lượt, rồi chú ý đến một tờ lệnh truy nã được dán trên tường.

Người bị truy nã là một gã đàn ông, bức ảnh của gã ta được in rõ ràng.

Ngôn Tích chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể kết luận ngay, đây đích thị là một tên sát nhân máu lạnh, kẻ đã gây ra cái chết của bốn mạng người.

Là một đạo sĩ, Ngôn Tích giỏi nhất là xem tướng mặt.

Người đàn ông trong lệnh truy nã có xương lông mày quá nhô, vẻ mặt dữ tợn, gân xanh nổi rõ, ấn đường hẹp, mũi khoằm, đều là những đặc điểm điển hình của một kẻ sát nhân.

Theo mô tả trên lệnh truy nã, người này tên là Trương Lâm, vào năm ngoái đã lẻn vào một gia đình để trộm cắp. Khi bị nam chủ nhà phát hiện, gã ta đã nhẫn tâm sát hại cả gia đình bốn người, trong đó có một đứa trẻ tám tháng tuổi còn đang bú sữa.

Camera an ninh trong nhà đã ghi lại rõ ràng quá trình gây án của Trương Lâm, nhưng gã ta rất cẩn thận, không bao giờ để lộ thông tin cá nhân, nên đã lẩn trốn hơn một năm mà vẫn chưa bị bắt.

Đối mặt với một tên sát nhân cùng hung cực ác như vậy, tiền thưởng mà cảnh sát đưa ra cũng rất hấp dẫn. Chỉ cần cung cấp được thông tin hữu ích về kẻ tình nghi, người báo sẽ nhận được năm mươi nghìn tệ tiền thưởng.

Ngôn Tích dựa trên ký ức của nguyên chủ hiểu được các quy tắc của xã hội hiện đại. Ở thế giới này, tiền chính là chìa khóa vạn năng. Bất kể là ăn uống, chỗ ở, hay học hành... mọi thứ đều không thể tách rời khỏi tiền.

Hơn nữa, những món cổ vật hiện nay có giá rất đắt. Nếu Ngôn Tích muốn tiếp tục nghề cũ và mua được một pháp khí ra hồn, có lẽ cậu sẽ phải tốn không ít tiền.

Ngôn Tích tính toán số dư trong thẻ của nguyên chủ, sau bữa lẩu này, cậu chỉ còn lại chưa đến một trăm tệ.

Nhưng nếu có thể bắt được tên tội phạm truy nã này và lấy được năm mươi nghìn tệ tiền thưởng, áp lực tài chính của Ngôn Tích sẽ giảm đi rất nhiều.

Trên lệnh truy nã không chỉ mô tả rõ ràng đặc điểm ngoại hình của Trương Lâm, mà còn dán cả số chứng minh nhân dân của hắn. Ngôn Tích dựa vào số chứng minh nhân dân để rút ra ngày sinh của hắn, rồi kết hợp với tướng mặt, ngón tay cậu nhanh chóng tính toán và suy ra nơi ẩn náu của Trương Lâm.

Tên này quả thật to gan. Gã ta không chỉ không trốn về quê, mà còn ở lại Giang Thành. Thậm chí, nơi ẩn náu của gã ta còn cách hiện trường gây án không xa.

Chẳng lẽ đây chính là kiểu "nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất" mà người ta hay nói?

Ngôn Tích khẽ nheo mắt, thoải mái nghĩ thầm, nếu đã vậy, cậu sẽ đến gặp hắn một lần.