Omega Của Thượng Tướng Thật Giỏi Tán Tỉnh

Chương 10: Ngài Thượng Tướng Của Em

“Làm sao có thể…”

Con ngươi co rút mạnh, đôi môi đang mím chặt giờ đây khẽ mở ra, bộc lộ sự kinh ngạc và không chắc chắn trong lòng.

Lục Thần không dám tin vào những gì mình đang thấy trước mắt.

“Thiếu gia, nhẫn quang của cậu đâu? Chắc chắn là đã gửi tin đến cho cậu rồi.”

Quản gia thấy anh như vậy, vội vàng nhắc nhở, giọng nói mang đầy sự cấp bách.

Thế là, hai người đàn ông chững chạc, một già một trẻ, bắt đầu tìm kiếm máy truyền tin cá nhân của Lục Thần.

Thông thường trong lúc tập phục hồi chức năng, Lục Thần sẽ để thiết bị đó sang một bên, máy truyền tin của anh có hình dạng như một chiếc nhẫn.

Là một quân nhân thường xuyên đi làm nhiệm vụ, một chiếc nhẫn nhỏ gọn so với đồng hồ, điện thoại hay máy tính thì sẽ tiện hơn rất nhiều, có thể đeo trên ngón tay hoặc luồn vào vòng cổ.

Quản gia rất nhanh đã tìm thấy nhẫn truyền tin cá nhân của Lục Thần đặt trên bàn ở góc phòng, mà Lục Thần cũng vì quá bối rối, lại có chút cuống quýt nên không nhớ mình đã để ở đâu.

Điều này cho thấy, nội dung vừa rồi đã tác động đến anh lớn đến mức nào.

Sau khi xác thực sinh trắc học, Lục Thần chạm vào nhẫn truyền tin, ngay giây tiếp theo, trước mặt hai người xuất hiện màn hình quang không gian ba chiều, hay còn gọi là công nghệ 3D hologram.

Ngón tay anh nhanh chóng chạm nhẹ, một bức thư điện tự động mở ra trên màn hình quang.

[Thân gửi thượng tướng Lục Thần:

Trung tâm của chúng tôi vừa nhận được phản hồi từ ngài Mục Duệ Thần. Theo chúng tôi ghi nhận, ngài Mục Duệ Thần đã đồng ý chọn ngài Lục Thần trở thành làm bạn đời hợp pháp. Chúng tôi xin thông báo, trong vòng ba ngày kể từ thời điểm bức điện thư này được gửi tới ngài, mời ngài Lục Thần cùng ngài Mục Duệ Thần đến trụ sở đăng ký kết hôn địa phương để hoàn tất thủ tục đăng ký. Xin cảm ơn!

Trung tâm kết hợp pheromone Liên bang, Tiểu Ái (Ký tên).]

Nội dung trên máy truyền tin của quản gia cũng tương tự như vậy, chỉ khác là bên quản gia có ghi thêm rằng ông ấy hãy thông báo cho Lục Thần.

Chữ ký trong thư điện tử cho thấy rằng đây là thư trả lời trực tiếp từ trung tâm kết hợp pheromone liên bang.

Trung tâm kết hợp pheromone của liên bang hoạt động từ mười giờ sáng đến mười giờ tối, việc bức điện thư được gửi tới vào lúc này chứng tỏ Mục Duệ Thần vừa mới gửi phản hồi cho trung tâm.

Nghĩ đến khung cảnh vài giờ trước, bạn nhỏ đã không ngừng hỏi anh “Chỗ nào không hợp”, tay anh lướt qua những dòng chữ trên màn hình, đôi mắt xám tro của Lục Thần khẽ rung động như gợn sóng nhưng rất nhanh đã lắng xuống.

Đóng quang ảnh lại, đối diện với quản gia đang vui vẻ đứng bên cạnh, Lục Thần cũng nhanh chóng bình tĩnh lại sau những gì vừa diễn ra.

Rõ ràng đây là hành động thiếu sáng suốt, khi Mục Duệ Thần đã đưa ra quyết định bốc đồng như vậy.

Mục Duệ Thần, tiểu thiếu gia của nhà họ Mục, thiên tài về cơ giáp tại học viện Quân sự Đế quốc, đồng thời là người được trung tâm nghiên cứu liên bang tuyển thẳng trở thành nhân vật chủ chốt nội bộ, nếu không phải vì phu nhân nhà họ Mục thương xót con trai bảo bối của bà, không muốn cậu sớm rời khỏi quỹ đạo cuộc sống bình thường, thì có lẽ cậu đã vào viện nghiên cứu từ thời trung học rồi.

Ngoài những điều đó, với ngoại hình quyến rũ mê người, là một omega ưu tú mang trong mình sức mạnh cùng tinh thần lực cấp S, những điều kiện xuất sắc như vậy hẳn là sẽ phù hợp với một alpha cường đại hơn, chứ không phải là một người vô dụng như anh, một kẻ tàn phế.

“Thiếu gia, thiếu gia Mục vừa đăng một bài viết liên quan đến cậu trên mạng, hiện đã lên vị trí tin tức được tìm kiếm nhiều nhất.”

Trong lúc mải suy nghĩ lung tung, quản gia lại đưa máy tính bảng của ông cho anh xem.

Trên thanh tìm kiếm lần lượt là ba hashtag có độ truy cập nhiều nhất #Mục Duệ Thần Lục Thần#, #Mục Duệ Thần Lễ Trưởng Thành#, #Mục Duệ Thần Bài Viết Sau Lễ Trưởng Thành#. Chỉ vài giờ sau khi buổi tiệc diễn ra, Mục Duệ Thần đã một mình chiếm lĩnh toàn bộ mạng xã hội.

Bên dưới là bài viết hot nhất được ghim ở đầu chủ đề #Mục Duệ Thần Lục Thần#, số lượt thảo luận đã lên đến hàng triệu.

“Rất vui được gặp anh, thưa ngài thượng tướng của em.”

Dưới những ký tự ngắn gọn là bức ảnh Lục Thần và bố mẹ Mục đang trò chuyện.

Mặc dù trong bức ảnh, Lục Thần vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng như thường ngày, nhưng có thể thấy toàn thân anh đang trong trạng thái rất thoải mái, nhìn ba người trò chuyện vui vẻ, chứng tỏ mối quan hệ giữa họ đều rất tốt.

Số lượng người hâm mộ của Mục Duệ Thần rất đông, sau khi bức ảnh chụp nghiêng vô tình lan truyền trên mạng, lại bị người ta tiết lộ rằng cậu là omega S cấp chưa thành niên duy nhất ở trung tâm thành phố, có thể tưởng tượng được các alpha và beta đã điên cuồng đến mức nào.

Ngày thường, chỉ cần lộ ra một bàn tay hay nửa khuôn mặt cũng có thể nhận được hàng chục nghìn lượt thả tim, bình luận và chia sẻ, huống chi là buổi lễ trưởng thành quan trọng như tối nay.

Lễ trưởng thành của Mục Duệ Thần không cho phép truyền thông vào tác nghiệp, cái được gọi là tin tức trực tiếp được đăng tải trên trang tin tức liên bang chỉ là những bức ảnh khách mời tới tham dự bữa tiệc do phóng viên chụp được bên ngoài sảnh tiệc.

Mọi người dựa vào những bức ảnh này để đoán danh sách mà trung tâm kết hợp pheromone đã xác định, một số người nổi tiếng còn bắt đầu đăng bài viết về danh sách mười người mà họ suy đoán, không ngờ giữa đêm Mục Duệ Thần lại đăng một bài viết như vậy.

Lần này, toàn bộ mạng xã hội đã bùng nổ.

Không rõ những ứng cử viên khác là ai, nhưng Lục Thần thì đã được xác nhận.

Sau tin tức sốt dẻo hoàn toàn gây sốc này, cư dân mạng bắt đầu thảo luận sôi nổi xung quanh bức ảnh, cùng những câu chữ mập mờ trong bài viết.

Bức ảnh là do Mục Duệ Thần chụp lén khi cậu ở một mình, cố tình chọn góc chỉ để lộ nửa thân trên của Lục Thần mà không thấy chiếc xe lăn, cậu không muốn mọi người chú ý vào những điểm không nên có.

Mặc dù vậy, dưới phần bình luận vẫn liên tiếp nổi lên những lời lẽ như “kẻ tàn tật”, “tinh thần lực hỗn loạn”, “alpha như vậy sao xứng với Duệ Thần”...

Tất nhiên cũng có những bình luận bảo vệ Lục Thần, họ chỉ trích mạnh mẽ những kẻ chế giễu anh, “Có ai quên lý do vì sao người ta trở thành như vậy không?” “Đám người thích ý kiến quá nhỉ, chỉ ngồi cào bàn phím thì sao không thử ra chiến trường đi, khéo chưa lên được tàu chiến, các người đã sợ đến nỗi tè ra quần rồi ý!”

Cũng có vài người qua đường bình luận khách quan giải thích về những bất tiện do tình trạng cơ thể hiện tại của Lục Thần, cùng với những suy đoán về phần sau của bài viết, cho rằng mọi người không cần phải suy diễn quá nhiều chỉ vì hai từ “của em”.

Thực ra mục đích quản gia đưa máy tính bảng cho Lục Thần chỉ vì muốn anh xem chủ đề đang được cư dân mạng bàn luận sôi nổi, ông ấy hoàn toàn không ngờ rằng phần bình luận lại có những ý kiến như vậy.

Nhìn thấy thiếu gia vẫn luôn giữ biểu cảm lạnh lùng đọc từng bình luận một, không bỏ qua một dòng, quản gia tự mắng mình ngu ngốc, chưa xem kỹ đã đưa cho cậu chủ nhà mình.

Kể từ khi Lục Thần cứu ông ấy từ chiến trường tàn khốc mười năm trước, để báo đáp ân tình, ông ấy đã ở lại làm quản gia cho nhà họ Lục, chăm sóc cho cuộc sống hàng ngày của Lục Thần.

Đã mười năm trôi qua, mặc dù Lục Thần luôn mang vẻ mặt vô cảm, nhưng quản gia vẫn có thể cảm nhận được phần nào tâm trạng của thiếu gia nhà mình.

Rõ ràng vừa mới nhận được tin tốt, vậy mà lại gặp phải đám người miệng lưỡi không sạch sẽ, mà chính ông ấy đã chủ động đưa anh xem, lúc này quản gia cũng có chút hoang mang, luống cuống.

Không ai hiểu rõ tình trạng của vị thiếu gia này hơn ông ấy. Một alpha mạnh mẽ, có thể đối đầu với hàng ngàn quân địch, vậy mà hiện tại chỉ có thể ngồi trên chiếc xe lăn, ngay cả những việc nhỏ trong cuộc sống cũng cần có thiết bị hỗ trợ cho người khuyết tật, mỗi tuần còn phải sử dụng liệu pháp thôi miên để ổn định tinh thần.

Nếu không phải Lục Thần có khả năng chịu được áp lực nặng nề, quản gia tự nhận mình không thể làm được như Lục Thần bây giờ, có khi đã phát điên từ lâu. Nếu sức chịu đựng kém hơn một chút, chắc hẳn đã sớm nghĩa đến chuyện tự sát.

Chính vì đã từng quá mạnh mẽ như vậy, nên làm sao có thể chấp nhận cuộc sống hiện tại yếu đuối như một kẻ vô dụng.

Nhiều lúc, ông ấy thực sự không dám ngủ, đêm nào cũng phải kiểm tra kỹ lưỡng, giữ một cái đầu tỉnh táo để đề phòng bất kỳ tình huống nào có thể xảy ra.

Thế nhưng những người này sao có thể lên mạng nói ra những lời vô trách nhiệm như vậy?

“Thiếu gia, đừng quan tâm họ nói gì, thiếu gia Mục đã chọn cậu, đó là sự thật không thể chối cãi.”

Quản gia cưỡng chế lấy lại máy tính bảng từ tay Lục Thần.

“Cậu ấy thích cậu, nếu không thì đã không chủ động đến tìm cậu. Theo quan sát của tôi, trong suốt bữa tiệc, cậu ấy chỉ tìm cậu mà không tìm những người khác trong danh sách.”

Quản gia khuyên nhủ.

Mặc dù trước đây ông ấy luôn nghĩ rằng thiếu gia nhà mình không có cơ hội, nhưng vẫn vô thức chú ý đến những người khác trong danh sách cũng như hành động của Mục Duệ Thần.

“Tôi biết.” Lục Thần cúi đầu, ánh nhìn rơi vào vô định: “Nhưng những lời bọn họ nói cũng không sai, chẳng phải tôi đúng thật là một kẻ vô dụng sao?”

Nói đến đây, khóe miệng anh hơi nhếch lên, kéo lên nụ cười cực kỳ mỉa mai, tự giễu chính bản thân mình.

“Tôi muốn ở một mình.”

Lời nói ra, ẩn ý hẳn ai cũng rõ, quản gia không còn cách nào khác, chỉ có thể cầm máy tính bảng rời đi.

Trong phòng phục hồi chức năng, Lục Thần không tiếp tục tập luyện nữa.

Ngồi trên thảm, anh lại mở màn hình quang ảnh phát ra từ chiếc nhẫn, nhẹ nhàng chạm vào màn hình để phóng to bài đăng trên mạng.

Nhìn vào dòng chữ trong bài đăng kia, đôi mắt màu xám tro của anh chất chứa đầy nỗi buồn.

‘Sớm muộn gì cũng sẽ hối hận thôi, sao em lại phải như vậy…’

Mục Duệ Thần chẳng hay biết tâm tình của Lục Thần.

Sau khi tắm táp xong, cậu nhanh chân chui vào chăn, Mục Duệ Thần lướt qua mạng xã hội, thấy những tranh luận ầm ĩ bên dưới bài đăng khiến cậu cảm thấy buồn cười.

Chỉ mới lướt qua thôi, mà đã thấy đến tám mươi phần trăm là đang chế giễu chồng sắp cưới của cậu?

Mục Duệ Thần lăn qua một bên, nằm úp xuống, khuỷu tay chống lên gối, bắt đầu phản bác.

[Không đi được thì là vô dụng? Vậy những kẻ ngu ngốc thì tính sao?]

[Không có “lãnh địa” thì không phải alpha? Vậy những alpha chưa từng gϊếŧ địch thì sao? Các bạn có “lãnh địa”, chỉ để trưng cho đẹp à?]

[Tôi không muốn biết các bạn nghĩ gì về Lục Thần, vì các bạn không xứng đáng!]

[Anh ấy có xứng đáng để tôi thích hay không, cần các bạn bình luận?! Sao lại nhiều chuyện thế, nhà ở ven biển à?]

...

Không ai ngờ rằng một Mục Duệ Thần chẳng bao giờ trả lời bình luận của bất ai khác ngoại trừ người quen, lúc này lại khẩu chiến đáp lại những bình luận thối um kia vào giữa đêm như vậy.

Lời lẽ không hề khách khí, ai có đầu óc cũng biết rằng cậu đang tức giận, nhưng vẫn có một số người không biết điều tiếp tục tìm kiếm sự chú ý dưới bài đăng.

Nhìn thấy một số kẻ mất não le ve nói ra những lời ngày càng khó nghe, Mục Duệ Thần lập tức quăng một câu: [Xúc phạm quân nhân tại ngũ, hãy chờ tòa án triệu tập đi.]

Cậu không quan tâm đến phản ứng mà câu nói đó gây ra, chỉ đơn giản là quá mệt mỏi, Mục Duệ Thần tắt máy.

Cậu thực sự muốn gửi một tin nhắn cho Lục Thần, nhưng nghĩ đến việc một bài đăng của mình đã thu hút quá nhiều bình luận tiêu cực về Lục Thần, cậu cảm thấy áy náy, chỉ có thể lẩm bẩm trong lòng: “Chúc ngủ ngon, Lục Thần.”

Nằm trong chăn, Mục Duệ Thần tưởng tượng ra phản ứng của Lục Thần khi nhận được thư từ trung tâm kết hợp pheromone, rồi không chống cự nổi với cơn buồn ngủ, cậu dần dần chìm vào giấc mộng.

Vào giây phút ý thức chìm xuống, cậu cứ cảm giác như mình đã quên điều gì đó.

Nhưng rốt cuộc, là đã quên điều gì?