Chương 49 – Lạc
Dù đoàn người đã thoát khỏi tai họa ở Vĩnh Định thành, nhưng điều họ không ngờ tới là, sau khi rời khỏi đó không xa, lại gặp phải một nhóm nạn nhân khác, số lượng rất đông.
Có hơn 500 người, giống như nhiều ngôi làng tập hợp lại với nhau, những người đó không nói lời nào đã xông lên cướp bóc.
Mặc dù những thanh niên trai tráng của thôn Đại Thạch và thôn Thượng Thủy đã ngăn chặn kịp thời, nhưng vẫn có một vài thôn dân bị tách khỏi đoàn.
Phong Cửu U lại không may nằm trong số đó. Nhìn đám người đông đúc, Phong Cửu U nhanh chóng sử dụng dị năng của mình, tìm kiếm một thứ gì đó trong đám dân chạy nạn.
Đột nhiên, mắt nàng sáng lên.
"Tam ca, muội ở đây!"
Giọng nói mang theo nội lực hùng hậu của nàng lập tức truyền đến tai Phong Thần Dật.
"Tiểu muội, may mà tìm được muội rồi, cha mẹ lo lắng chết mất."
Phong Thần Dật thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy Phong Cửu U, anh đẩy những người dân đang xô đẩy về phía mình và chạy đến chỗ Phong Cửu U.
Anh hoàn toàn không chú ý rằng, từ đằng sau một thanh đại khảm đao đang chém về phía mình, thấy cảnh đó, đồng tử của Phong Cửu U co lại.
Không kịp nghĩ ngợi, nàng kích hoạt dị năng trong cơ thể, một chưởng chứa đầy nội lực đánh thẳng vào người đang cầm đại đao.
"A..." Phía sau truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, Phong Thần Dật theo phản xạ quay người lại.
Anh thấy thanh đao vốn đang chém về phía mình đột nhiên bật ngược lại, chém đứt cánh tay của người đàn ông vạm vỡ.
Ánh mắt của Phong Thần Dật cứng đờ nhìn về phía Phong Cửu U, chưa kịp nói gì, thì thấy nàng loạng choạng, như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Đôi mắt của Phong Thần Dật đỏ hoe vì tức giận, rút thanh kiếm đeo bên hông, không chút do dự chém về phía những nạn dân đang lao về phía anh.
Anh nhanh chóng chạy đến chỗ Phong Cửu U và đỡ lấy nàng.
"Tiểu muội!" Phong Thần Dật lo lắng gọi.
Phong Cửu U đã điều hòa hơi thở một lúc bằng dị năng, mới có thể đứng vững lại.
"Tam ca, muội không sao. Trước tiên hãy đi gặp cha mẹ đã."
Phong Cửu U thấy Phong Thần Dật hai mắt đỏ bừng, vội vàng an ủi, dùng tay áo giúp anh lau đi vết máu trên mặt. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Phong Thần Dật như thế này.
Mãi đến khi gặp lại gia đình, Phong Thần Dật mới bình tĩnh lại.
Nhưng khi đã bình tĩnh, anh càng muốn gϊếŧ người hơn.
Ban đầu anh nghĩ những nạn dân này cũng là người vô tội, không cần phải gϊếŧ, nhưng có vài người lại không nghĩ như vậy.
Nhìn Phong Thần Dật cầm kiếm xông vào đám đông, Phong Cửu U không ngăn cản, Phong gia cũng không ai ngăn cản.
Phong Cửu U có chút mệt mỏi, trực tiếp lên xe la của mình, nhắm mắt lại, có lẽ vì kiệt sức, nàng ngủ thϊếp đi.
Hành động của Phong Thần Dật đã khơi dậy máu nóng của những thanh niên cùng trang lứa. Khi họ nhìn thấy những người trong thôn của mình hoặc thôn Đại Thạch bị bắt nạt, họ đã nhặt rìu và cuốc lên, xông vào giúp đỡ và chiến đấu với những nạn dân kia.
Tiếng khóc thét và la hét vang vọng khắp nơi.
"Chăm sóc lão đại cho tốt, ta cũng đi giúp một tay."
Phong Vô Ưu nói với các huynh đệ muội khác, lớn lên giữa đám ăn mày, làm gì có chuyện chưa từng đánh nhau.
Đây cũng là thời điểm tốt để rèn luyện thân thủ, biết đâu sau này còn gặp phải những tình huống tương tự.
…
"Cô cô, người tỉnh rồi." Thất Lang, người đang canh gác bên cạnh Phong Cửu U, vui mừng kêu lên khi thấy nàng tỉnh dậy.
"Ừ, Thất Lang ngoan lắm."
Phong Cửu U xoa đầu Thất Lang, nghĩ tới cậu vẫn luôn ở chỗ này trông nàng, trong lòng cảm thấy ấm áp.
Lúc này trời đã tối hẳn, may mắn thay, đêm nay trăng tròn và sáng, nên vẫn có thể nhìn rõ xung quanh, ở đây chỉ còn lại thôn dân hai thôn Thượng Thủy và Đại Thạch, đám nạn dân đã không thấy đâu nữa.
Cách đó không xa, rất nhiều thôn dân đang tụ tập, cầm cuốc chôn cất những người đã khuất.
Chúc Mừng ngày 20/10, chúc các chị em luôn luôn vui vẻ và xinh đẹp!