Chương 29 – Phong phụ nổi giận
"Người đừng lo lắng, con đã nghĩ ra cách rồi."
"Tôi có thể làm gì?"
Phong nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Phong Cửu U, thận trọng hỏi.
“Chỉ cần nói với ngoài rằng cháu đã thành thân, nhưng phu quân của cháu không may đã qua đời cách đây một tháng, để lại cho con một đứa con chưa chào đời.
Cũng chính vì vậy mà cha nương mới đón cháu về, cũng để giải thích cho người khác biết lý do cháu sống một mình. "
Những lời đồn đại về việc Phong Cửu U sống một mình trong thời gian qua sẽ tự khắc bị bác bỏ.
Phong lão thái thái nghe xong gật đầu đồng ý:
“Chỉ còn cách đó thôi.”
Đây là cách giải quyết tốt nhất.
“Nhưng mà, cháu hiện đang mang thai, có lẽ nên về sống chung với cả nhà chúng ta.
Viện của cô cô cháu đã được dọn dẹp sạch sẽ, nếu cháu thích yên tĩnh, có thể sống ở đó.”
"Cám ơn bà nội, nhưng bây giờ một mình cháu vẫn ổn, viện này cũng khá thuận tiện, tạm thời con sẽ ở đây một thời gian nữa."
Phong Cửu U từ chối một cách khéo léo. Sau khi tính toán thời gian, Tam ca chắc cũng sắp quay lại rồi, nàng cũng không ở lại đây lâu nữa, đã đến lúc chuẩn bị lên đường đến Vô Định Thành rồi.
"Được rồi, vậy khi nào cơ thể cháu ổn định hơn một chút, hãy chuyển về ở với chúng ta, ít nhiều có thể chăm sóc cho cháu."
Phong lão thái thái nghe vậy cũng không ép buộc, chủ yếu là vì U U là một đứa trẻ rất có chủ kiến.
"Vâng, bà nội."
Lần này Phong Cửu U không từ chối, mà đồng ý.
"Dạo này con gầy đi nhiều rồi, để Lý lang trung đến khám thử xem sao, như vậy cũng yên tâm hơn."
Nhìn sắc mặt không được tốt của Phong Cửu U, Phong mẫu lên tiếng.
"Vâng."
Phong Cửu U không do dự mà đồng ý ngay, mấy ngày nay cô thực sự cảm thấy khá mệt mỏi.
Mặc dù nàng từng sống ở hiện đại, nhưng dù sao nàng cũng không phải bác sĩ, có một số chuyện không thể chắc chắn, nhờ đại phu xem qua vẫn tốt hơn.
…
"Lão thái thái, cháu gái của bà có thai rồi đấy. Hơn nữa, đã mang thai được hơn hai tháng rồi."
Lý lang trung rút bàn tay đang bắt mạch của Phượng Cửu U lại, chắc chắn nói.
"Ôi! U U đứa trẻ mệnh khổ này, trước khi được lão Nhị đón về con bé đã thành thân rồi."
Phong lão thái thái lau nước mắt nơi khóe mắt, đau lòng nắm lấy tay Phong Cửu U, vỗ về.
“Phu quân của con bé lâm bệnh nặng và qua đời cách đây một tháng, để lại U U với đứa bé trong bụng, nên hai phu thê nhà Lão Nhị phải đón con bé về.
Con bé không muốn gây phiền phức cho Phong gia, nên mới tự mình ra ngoài ở riêng. "
“Lão thái thái, bà yên tâm đi, danh tiếng của Phong gia của trong thôn không có gì phải bàn cãi, đã đón con bé về rồi thì hãy chăm sóc thật tốt.
Sẽ có nhiều phước lành chờ ở phía trước. "
Lý lang trung nghe đến nguyên nhân này, có chút bối rối, sau đó lên tiếng an ủi.
"Đúng vậy, đúng vậy. Người trong nhà mình thì ai cũng không thể bắt nạt được."
Phong lão thái thái vội vàng đồng ý.
"Ông xem, sắc mặt của cháu gái ta trông không được tốt lắm, có cần kê một ít thuốc an thai không?"
Lão thái thái thấy chuyện đã nói gần xong, nhanh chóng đổi chủ đề.
"Không cần đâu, trong thuốc thì ba phần là độc, đây chỉ là phản ứng bình thường thôi, một thời gian nữa sẽ đỡ hơn."
"Được, được…"
…
Chưa đầy nửa ngày, tin tức Phong Cửu U mang thai đã lan truyền khắp thôn Thượng Thuỷ.
Phong Sóc, người vừa mới đi làm ruộng về, nghe được tin tức này, sắc mặt thay đổi, vứt ngay cái cuốc xuống và chạy nhanh về nhà.
Phong Sóc đứng ở cửa bếp, thở hổn hển: “Nương... con gái con đâu rồi?”
Phong lão thái thái đang bận rộn chuẩn bị bữa tối trong bếp, hôm nay hiếm khi bà đích thân xuống bếp, nghe thấy tiếng con trai thì cơn giận nổi lên.
"Trời vẫn chưa tối đâu, sao con đã vội vàng chạy về nhà thế? Con muốn làm gì?"
"Con... Con gái con đâu? Mọi người trong thôn đều nói... Ây da, nương, mau nói cho con biết U U đang ở đâu?"
*Nếu có vấn đề về bản dịch, hãy cmt góp ý cho mình nhé. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!