Trà Xanh Latte

Chương 4

Nhưng tôi nhất thời quên mất bên giường còn có người đang ngủ, nhắm mắt xuống giường trực tiếp bị ngáng chân, trong nháy mắt mất đi cân bằng.

Vào khoảnh khắc ngã xuống tôi nhịn không được thét chói tai, eo lại bị người ôm chặt.

Sau một trận chóng mặt tôi mở mắt ra, đυ.ng phải ánh mắt không rõ ý tứ của Bùi Tự Cẩn.

Cả người tôi gần như nằm sấp trên người anh, tư thế này rất kỳ quái.

Tôi không được tự nhiên nói một câu xin lỗi, đang muốn đứng lên, chỉ hơi xê dịch chân một chút.

Bùi Tự Cẩn bất ngờ không kịp đề phòng kêu rên một tiếng.

Tôi: "..."

Tôi lập tức dừng lại động tác, theo bản năng nhìn về phía Bùi Tự Cẩn bị tôi đè ở phía dưới.

Chỉ thấy làn da trắng nõn của anh phiếm hồng, đuôi mắt có chút ướŧ áŧ.

Dáng vẻ này, rất có cảm giác đáng thương dụ dỗ người ta làm chuyện xấu.

Cho đến khi anh gọi tôi lần nữa: "Chị bị trẹo chân không dậy nổi à?”

Tôi đột nhiên hoàn hồn, hai ba cái đứng lên, chỉ thấy Bùi Tự Cẩn hơi khom lưng, giữ vững động tác này rất lâu.

Tôi rất áy náy: "Đau không?"

Bùi Tự Cẩn đưa lưng về phía tôi gật gật đầu.

Tôi gãi gãi đầu: "Thật ngại quá, tôi cũng không có cách nào, cũng không thể thổi cho anh..."

Vừa dứt lời, sau lưng Bùi Tự Cẩn cứng đờ, tôi đột nhiên ý thức được mình nói cái rắm gì.

Bỏ lại một câu “Tôi đi vệ sinh” rồi nhanh chóng chạy trốn.

Chờ đến khi tôi trở về Bùi Tự Cẩn đã ngủ rồi, tôi rón ra rón rén bò lên giường, cũng không biết qua bao lâu, trong lúc mơ mơ màng màng, dường như có người nhẹ nhàng nắm lấy ngón tay rũ xuống bên giường tôi.

Cảm giác đó giống như trong mơ, vừa chân thật lại vừa không chân thật.

Sau một đêm mộng đẹp.

Ngày hôm sau tôi để Bùi Tự Cẩn ở nhà nghỉ ngơi, tự mình đến công ty.

Nhưng tôi không ngờ còn chưa tới một tháng kể từ lúc Bùi Tự Cẩn gặp chuyện không may, một số người ở công ty đã bắt đầu không thành thật.

Tôi và Bùi Tự Cẩn đều là quản lý hạng mục, phân công quản lý hạng mục khác nhau, ngoài mặt tồn tại quan hệ cạnh tranh.

Đây cũng là một trong những lý do mà không ai nghi ngờ mối quan hệ của chúng tôi.

Nhưng trong tổ của Bùi Tự Cẩn cũng có cạnh tranh nội bộ, phó giám đốc Trịnh Tiền đã sớm muốn kéo anh xuống, thừa dịp Bùi Tự Cẩn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không biết từ đâu nghe được tin tức trí nhớ của anh xảy ra vấn đề, đồn đại trắng trợn ở công ty, nói anh không có năng lực dẫn dắt đoàn đội tiến hành hạng mục nữa.

Bùi Tự Cẩn đã theo hạng mục này một năm, tôi cũng thấy được anh bỏ ra bao nhiêu tâm huyết.

Các bác sĩ cũng nói rằng trí nhớ của anh có thể hồi phục bất cứ lúc nào.