Sau Khi Sống Chung Với Tổng Tài Điên Mỹ

Chương 1

Sau giờ tan làm, An Ích Thanh lái xe đến khu Hoa Viên rồi giải thích với bảo vệ về mục đích của mình nhưng vẫn không được cho vào, đúng là khu biệt thự cao cấp nên có độ an toàn rất cao.

Cô lấy điện thoại ra gọi thì phía sau vang lên một giọng nữ: "Là An tiểu thư phải không? Xin lỗi, có chút việc khiến tôi bị trễ."

Sau khi trao đổi với bảo vệ, Dụ Tư Nhu lái xe đưa cô đến khu biệt thự.

Khu này nằm sát hồ Tự Tại, gió mát mang theo tiếng nước lững lờ, ở một vị trí đắc địa mà vẫn tĩnh lặng, thật thích hợp để sống.

Dụ Tư Nhu nhập mật mã mở cửa rồi mời cô vào nhà, diện tích biệt thự rất lớn, đang vào mùa xuân, lẽ ra xung quanh nên xanh mướt, nhưng trong sân lại chẳng có mấy cây cối.

Sau khi nói vài câu xã giao, Dụ Tư Nhu dẫn cô vào xem phòng. Khác hẳn với chiếc sân trống trải kia, bên trong được bày trí rất có tâm, An Ích Thanh vốn không yêu cầu cao về nơi ở, nhưng vẫn rung động vì bầu không khí bên trong.

Ngay cửa ra vào là một bức poster cỡ người thật, hai tiên nữ áo bay phấp phới, tự do thoải mái, đó là là nhân vật trong trò chơi Thanh Đô Dao mà bạn cô đang chơi.

An Ích Thanh đi vào bên trong, cảm giác chẳng giống như đang ở nhà, mà như đang đi tham quan triển lãm ảnh. Ánh nắng trong vắt chiếu vào từ cửa sổ làm bằng kính lớn khiến cả căn nhà sáng bừng, một bức tường đầy những bức ảnh đập vào mắt. Khung ảnh tinh xảo, đóng khung những danh lam thắng cảnh trong nước, bao trọn bốn mùa trong năm, hoa nở hoa tàn, lá rụng tuyết bay, đều tập trung trong căn phòng khách này.

Có lẽ Dụ tiểu thư rất yêu cuộc sống, sao lại khiến cho dạ dày của mình trở nên tệ đến vậy? An Ích Thanh không hiểu.

Cô còn chưa nhìn kỹ thì đã được Dụ Tư Nhu đưa đi tham quan nhà bếp, căn bếp này rất rộng rãi, trang thiết bị đầy đủ. An Ích Thanh nhìn thêm vài lần, nơi này khá hợp ý cô.

Dụ Tư Nhu hỏi đúng lúc: "An tiểu thư, cô hài lòng chứ?"

"Tôi rất thích nơi này."

An Ích Thanh gật đầu.

Đây là phản ứng đầu tiên của tất cả người thuê, tiếc là người lâu nhất cũng chỉ duy trì được hai ngày, An tiểu thư này trông có vẻ điềm tĩnh, liệu có thể phá kỷ lục không?

Dụ Tư Nhu đưa trà, ngồi xuống ghế ngoài ban công rồi lấy hợp đồng ra.

An Ích Thanh mở ra đọc một cách nghiêm túc. Cô ngồi thẳng, đầu cúi xuống, đôi mắt hạnh chuyên tâm đọc từng chữ, tốc độ không nhanh không chậm, đủ để Dụ Tư Nhu quan sát cô từ đầu đến chân.

Gương mặt của An Ích Thanh thuộc dạng đạm nhan đang được yêu thích hiện nay, lông mày và đôi mắt thanh tú, khí chất lạnh lùng, rất giống tiên nữ trong Thanh Đô Dao".

Vẻ ngoài này chẳng phải rất đúng gu của Hứa Linh Âm sao? Nghe em họ nói, An Ích Thanh có tay nghề nấu ăn rất giỏi, cô ấy có xem vài video, quả thật rất bài bản. Nếu cô ở lại thì có lẽ dạ dày của Hứa Linh Âm sẽ được cứu.

Dụ Tư Nhu đang phân tích thì An Ích Thanh đã đặt hợp đồng xuống rồi ngẩng đầu lên.

"An tiểu thư, nếu không có vấn đề gì thì ký tên nhé." Dụ Tư Nhu cười nói.

"Khách thuê của cô Dụ còn có thời gian sống thử à à?"

An Ích Thanh đặt ngón tay trắng muốt lên trang giấy: "Thời gian sống thử một tuần, nếu có điều không hài lòng thì có thể trả nhà trước hạn..."

Dụ Tư Nhu đè lên hợp đồng xuống, liếc nhìn một cái cho có rồi vội vàng giải thích: "Dù sao cũng là hai người ở chung, cần xem tính cách có hợp nhau không, nên mới ở thử một tuần. Thuê nhà mà, cần vui vẻ thoải mái nếu tính cách không hợp, mâu thuẫn với nhau thì thật sự không cần thiết. Dĩ nhiên, nếu cô có ý kiến khác thì cứ nói ra, chúng ta cùng bàn bạc thêm."

An Ích Thanh không có ý kiến khác, cô chỉ thuận miệng hỏi mà thôi. Cô đã sống 22 năm mà chưa từng cãi nhau với ai, đỏ mặt còn chưa có, vì không còn nghi vấn nên cô cầm bút ký.